*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Do tối hôm qua suy nghĩ quá nhiều chuyện, nên đến lúc trời gần sáng mới ngủ thiếp đi, không biết ngủ được một canh giờ không, mà cảm thấy ở bên giường có người đang đứng, Lâu Hướng Vãn mở to mắt, ánh mắt dán chặt vào dáng người cao ráo dung nhan như ngọc, cùng hơi thở ôn nhu.
“Vương gia?” Lâu Hướng Vãn mơ hồ hô lên một tiếng, chống cánh tay muốn đứng dậy, lại bị Phượng Kính Dạ dơ tay ngăn lại, “Ngủ thêm đi, còn rất sớm mà.” Phượng Kính Dạ cũng một đêm không ngủ, sau khi rời khỏi chỗ Vương hoàng hậu ở Tê Ngô cung, liền đi đến Ngự Thư Phòng tìm Phượng Sở Thiên, vừa mới trở về, do cơ thể vẫn còn suy yếu, lại bận rộn một đêm nên giọng Phượng Kính Dạ hơi khàn khàn, khi ấn Lâu Hướng Vãn xuống, cũng nằm xuống ở cạnh ngoài giường.
Lần đầu tiên không né tránh, Lâu Hướng Vãn dụi dụi mắt, nhìn Phượng Kính Dạ lộ ra vẻ mệt mỏi, ở vương phủ nhiều năm như vậy, mỗi lần nhìn thấy vương gia, đều là phong thần tuấn lãng, hôm nay là lần đầu thấy hắn mệt mỏi đến thế, tựa hồ trong một đêm ốm đi rất nhiều, giờ đây dáng vẻ tao nhã tôn quý đều bị mệt nhọc uể oải của cả đêm che phủ, ngoại trừ ánh mắt vẫn ôn nhu thâm tình như cũ.
“Mộc Mộc, nếu vì áy náy mới nói, thì ngươi đang tổn thương bổn vương đó.” Thanh âm oai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-vuong-phi/3177476/chuong-68-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.