Đứng chờ ngoài cửa mà trong lòng vô cùng lo lắng, lần đầu tiên trong đời Lâu Hướng Vãn thấy hối hận, lòng thấp thỏm bất an, không dám tưởng tượng nếu trong lúc Phượng Kính Dạ cứu Dịch Quân Hàn xảy ra chuyện không may gì đó, nàng biết làm gì bây giờ?
Nhưng đôi khi trong lòng sợ điều gì thì nó lại hay xảy ra, khi thấy Phượng Sở Thiên từ trong phòng bước ra, sắc mặt Lâu Hướng Vãn trở nên nhợt nhạt trắng xanh, dùng sức giữ chặt tay Hoa Thiên Thiên không ngừng run rẩy.
“Mạng của Dịch Quân Hàn đã được cứu, nhưng Kính Dạ bị hao tổn quá nhiều nội lực dẫn đến hôn mê!” Sắc mặt Phượng Sở Thiên rất lạnh nhạt, vốn dĩ hắn là nhị hoàng tử tuấn lãng, nhưng hiện giờ ánh mắt hắn lại toát lên vài phần lạnh lùng cao ngạo của hoàng thất.
“Ta……..” Quả thật quá nguy hiểm! Cổ họng Lâu Hướng Vãn như bị chặn lại, muốn mở miệng nói lại không biết nên nói cái gì.
“Bổn điện hạ sẽ đưa Kính Dạ vào hoàng cung.” Phượng Sở Thiên lạnh lùng nói, bất quá khi thấy bóng dáng Lâu Hướng Vãn lảo đảo do vết thương chưa lành, có chút không đành lòng nói, “Không cần quá lo lắng, nội lực của hắn bị hao tổn một ít nên cần vào trong hoàng cung để các quan ngự y chăm sóc, vả lại ở đó có dược liệu thượng hạng, cho nên hắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Phượng Kính Dạ bị Lôi Bôn và các thị vệ khác khiêng đi ra ngoài. Vốn dĩ nam nhân này luôn anh tuấn quỷ quyệt, mà bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-vuong-phi/3177398/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.