*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tiểu Mộc đầu." Phượng Kính Dạ thở dài, cúi đầu nhìn vết cắn của mình trên cổ tay Lâu Hướng Vãn, bàn tay trái rơi trên đỉnh đầu của nàng, chỉ là không có vò rối tóc nữa.
Giọng nói chất phác tựa hồ vang ở bên tai, quá gần, Lâu Hướng Vãn cảm giác cả người căng thẳng, nhưng bàn tay đặt sau ót mang đến một luồng cảm giác ấm áp không nói ra được, tựa gần như vậy, khắp người Phượng Kính Dạ toát ra hơi thở nhàn nhạt của nam nhân thành thục, khiến Lâu Hướng Vãn không biết vì sao mặt có chút nóng ran, bốn phía đột nhiên trở nên cực kỳ an tĩnh, thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim mình đập.
"Tiểu Mộc đầu, tại sao đối với tất cả mọi người đều mềm lòng, nhưng với bản vương lại lạnh lùng như thế......" Hai chữ Lãnh tình quấn quanh ở đầu lưỡi, lại cuối cùng không thể nói ra.
Phượng Kính Dạ yên lặng đối mặt nàng, trong hơi thở mang theo sự liều lĩnh đầy cuồng ngạo tự tin, bởi chính mình không muốn cầu xin tình cảm của Tiểu Mộc đầu, cho nên hắn chỉ có thể bắt buộc Tiểu Mộc Đầu tiến vào trong thế giới của bản thân hắn, cho dù nó tràn đầy máu tanh cùng nguy hiểm. Phượng Kính Dạ híp chặt đôi mắt đen lại, trước khi hoàn thành nghiệp lớn, hắn cần Tiểu Mộc Đầu phải ưỡng thẳng người cùng hắn sóng vai.
"Mộc Mộc, nhớ lời Bổn vương nói, không nên tin bất luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-vuong-phi/131551/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.