Có thuốc thượng hạng, vết thương sau lưng cũng không còn đau, mặc dù đã không còn sưng, nhưng khi đứng lên nhìn vẫn có chút khiếp sợ, một đường vết thương chiếm lấy trên tấm lưng trắng nõn, giống như con rắn độc xấu xí đang giương miệng to như chậu máu.
"Lôi bá, ta là bệnh nhân." Sáng sớm mới vừa bôi thuốc xong, liền ăn điểm tâm, Lâu Hướng Vãn vốn dĩ còn muốn dùng thân thể bị roi đả thương xin nghỉ phép, kết quả bị Lôi quản gia phát hiện, nhân vật thiết diện vô tư nhất của vương phủ, thậm chí ngay cả người bệnh cũng ngược đãi.
"Đáng đời!" gương mặt Lôi quản gia đầy nếp nhăn cùng bộ dáng nghiêm khắc lạnh lùng mở miệng, một chút thương lượng cũng không có, "Ngươi đi xem cửa hàng Liễu gia một chút, nếu lần này lại cứ làm theo hàng nhái cung ứng rượu nữa, cũng bỏ qua, nhưng nếu dám dùng thủ đoạn với Phượng vương phủ, chưởng quầy Liễu gia......"
Lời Lôi quản gia nói còn chưa hết, Lâu Hướng Vãn cảm nhận có một luồng cổ khí âm trầm lạnh lẽo nào đó bao quanh. Ánh mắt Lôi quản gia còn lóe ra ánh sáng dao găm không khỏi thấy kinh khủng, cho dù có là người Phượng vương phủ, thì giết người cũng là phạm pháp.
"Còn không mau đi!" Ngừng tranh cãi, ánh mắt Lôi quản gia trực tiếptrợn mắt nhìn Lâu Hướng Vãn đang khóc thút thít, nha đầu này luôn không để cho người khác tỉnh tâm.
"Dạ, ta lập tức đi ngay!” Lâu Hướng Vãn nhanh chóng mở miệng, xoay người chuẩn bị rời đi, vì động tác quá mạnh, khiến vết thương trên bả vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-vuong-phi/131548/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.