Một lát sau, Phương Đào bị ma ma đưa đến phòng khách.
“Hôm nay có nhiều quý nữ như vậy, mà ngươi lại làm ra chuyện này làm mất mặt Tiểu thư. Hiện giờ người khác còn chưa biết, ngươi mau chóng giao đồ vật ra, hình phạt còn có thể nhẹ hơn!”
Phương Đào đang vẻ mặt không hiểu, không biết mình đã phạm lỗi gì, thì ma ma lạnh lùng nói xong, đã tiến lên hai bước lục soát quần áo nàng.
Phương Đào vội vàng lùi lại mấy bước né tránh, mờ mịt hỏi: “Ma ma đang nói gì? Muốn ta giao thứ gì?”
Ma ma cười lạnh vài tiếng, c.ắ.n răng nói: “Ngươi còn muốn giả vờ không biết? Chiếc vòng ngọc lục trên tay khách quý giá trị ngàn vàng, là vật phẩm hiếm có! Bán cả xương cốt lẫn da thịt của ngươi, cũng không đáng được mấy lạng bạc. Ta khuyên ngươi mau giao ra đây, tránh cho phải chịu nhiều khổ sở về da thịt!”
Phương Đào cẩn thận hồi tưởng một lát. Khi lắc xúc xắc, quý nữ đã cởi vòng tay đặt trên bàn. Sau đó là lúc thưởng hoa Quỳnh, bốn phía lạnh các bị che kín không lọt ánh sáng. Chắc chắn chiếc vòng tay đã mất vào lúc đó.
Nhưng lúc đó nàng vẫn luôn đứng ở phía sau, không hề nhúc nhích, cũng không thấy chuyện gì xảy ra. Phương Đào nói: “Ma ma sao lại vu khống lung tung? Tôi căn bản không có lấy vòng tay!”
“Ngươi nói không lấy, vậy giờ để ta lục soát người một cái, có hay không, lục soát là biết ngay.”
Trong và ngoài phòng khách có mấy tỳ nữ quét dọn thô sử, nghe vậy đều xúm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-bo-tron-nguyet-minh-chau/5034521/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.