Trong bếp hỗn loạn “gàbay chó chạy”, cái kia là đang giết chóc, cái kia chính là máu rơi.
Tả Húc nằm trên ghế sôpha, từ cửa bếp tỏa ra khói cuộn dày đặc, hắn rất muốn nói cho Lương Ưu Tuyền,trong siêu thị đã có bán những món ăn sẵn, có gà, vịt, cá…
“Tiểu Tuyền nè, chúng ta lúc nào thì đượcăn cơm ah…” Tả Húc nhìn đồng hồ treo tường, hai giờ chiều rồi.
“Ah, sắp rồi, vật liệu ngay lập tức đượcchuẩn bị đây.”
“…” Nóicác khác, cô nàng giằng cô trong bếp suốt mấy tiếng, lại vẫn chưa cho một mónnào ra khỏi nồi.
Bên này, Lương Ưu Tuyềnđem dao thái rau đè trên quyển sách dạy nấu ăn, cẩn thận đong đếm gia vị, cô hyvọng Tả Húc sẽ ăn được món ăn do cô tự mình làm, lại để cho hắn có thể cảm nhậnkhông khí ôn hòa của một gia đình.
Tả Húc đã đói đến mứcbụng kêu rột rột, nhưng Lương Ưu Tuyền lại cấm hắn không được lại gần cửa bếpdù là nửa bước, thậm chí còn không cho phép hắn lại gần cái tủ lạnh trong bếpđể ăn vụng nữa.
Cho nên, Tả Húc đành phảilén lén lút lút chui vào phòng ngủ, vơ lấy điện thoại ở đầu giường, một bênnhanh chóng ấn một dãy số, một bên lại phải canh chừng Lương Ưu Tuyền đột ngộtxuất hiện, cái dáng vẻ đầu trâu mặt ngựa kia giống như tội phạm đang bị truynã.
“Này này, lập tức mang một túi bánh bíchquy tới cho tôi, nhanh lên!”
Nói chuyện điện thoạixong, Tả Húc giống như không có việc gì quay lại phòng khách, không có cơm ăn,chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-cho-em-duong-song/2458513/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.