Trên sân bóng, Lương ƯuTuyền mồ hôi như mưa, dưới lửa giận mồ hôi hóa thành hơi nước, bay lên khôngtrung hóa thành mưa. Tốt nhất là mưa to như trút nước vào, khiến Tả Húc ướtsạch đi.
“Em làm gì phải tức giận như thế? Rất cóthể chỉ là hiểu lầm thôi mà.” Ngô Thiên Khải thêm dầuvào lửa đánh lại.
“Chính là do anh châm ngòi đấy, hiện tại cònra vẻ người tốt gì nữa!?” Lương Ưu Tuyềnlại đánh lại thật mạnh.
“…” NgôThiên Khải nhún vai “Anhchỉ cho Tả Húc một bài học thôi, cho tên đó biết tầm quan trọng của bạn bè.”
“Nếu bạn bè để che dấu chứng cứ phạm tộithì tốt nhất anh ta nên đầy cừu địch!” LươngƯu Tuyền tung người đánh quả quyết định, thắng ván này.
Cô cầm khăn mặt lên laumồ hôi, ngồi xuống ghế nghỉ ngơi. Ngô Thiên Khải lập tức giúp cô mở chai nước,cười đến thỏa mãn.
Lương Ưu Tuyền trừng hắn.Bây giờ cô thấy ai cũng ngứa mắt.
“Cũng đâu phải anh cố ý để Tả Húc đi cùngcô diễn viên xinh đẹp trẻ tuổi đó, em đừng trừng anh như vậy.”
Tuổi trẻ và xinh đẹp ~lực sát thương cực đại.
Lương Ưu Tuyền tỏ vẻkhông cho là đúng hừ “Tuổitrẻ qua mau. Sau ba mươi năm thì mặt ai cũng là nếp nhăn thôi.”
Ngô Thiên Khải cố nhịncười nói “Cóthể có thể, em nói rất đúng. Hôm nay đoàn quay phim trở về, lúc về đi xe anhnhé? Chúng ta có thể về muộn vài ngày, anh đưa em đi chơi bằng phi cơ.”
“…” LươngƯu Tuyền cố bĩu môi rồi uống nước. Bản năng ham vui của cô bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-cho-em-duong-song/2458510/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.