“Đợi chút. Anh nói mấy lời vô nghĩa đó thìhôn tôi làm gì?” Lương Ưu Tuyền nghiêng đầu, trong mắt có tia tức giận.
Tả Húc cũng giật mình.Ặc! Vì sao hắn lại hôn Lương Ưu Tuyền?
“Trả lời đi chứ!”
“Để cảm ơn.”
“Anh là người ngoại quốc chắc?! Bắttay không được à?”
“…” TảHúc thong thả nháy mắt mấy cái, nghiêm túc giải thích: “Gần đây cónhiều phim tình cảm mà. Cô cứ coi như vừa phối hợp cùng tôi đóng một cái MVtình cảm đi.”
Lương Ưu Tuyền giơ nắmđấm lên. Đột ngột tờ phiếu “không đánh” thứ ba đặt ra trước mặt cô. Đáng chết,lại không được đánh kẻ đáng bị đánh!
Tả Húc xé toang tờ phiếu,từng vụn nhỏ rơi xuống bãi cỏ như ‘Thiên nữ tán hoa’ (QLCC: nghĩ là thiên nữrải hoa ~ cám ơn bạn Hoa đã nhắc nhé :”>). Hắn âm thầm thở hắt ra, nhảyxuống rồi xoay người nói: “Ân nhân cứu mạng, có cần tôi đỡ cô không?”
Lương Ưu Tuyền khinhthường hừ nhẹ, vừa vặn nhìn thấy một chiếc Audichạy qua cổng bệnh viện. Vì thế côchống tay, tự mình nhảy xuống. Hứ! Chị đây đủ khả năng, không cần mi giúp.
“Đi thôi, người của tôi đến rồi .”
“Tôi có thể về nhà rồi?”
“Phòng bị nổ tung như thế mà còn muốn vềnhà?” Lương Ưu Tuyền toàn thân tỏa ra uy lực: “Đi theo chị!”
“…” Connhỏ này khẳng định ngày nào không uy hiếp người khác thì ngày hôm đó ăn cơmkhông ngon.
Chiếc xe rẽ vào ngõ, đónngười, rồi đi ra. Lương Ưu Tuyền ngồi trên ghế phụ, Tả Húc ngồi ở ghế sau.
Tả Húc nhìn người contrai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-cho-em-duong-song/2458448/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.