Ánh trăng le lói chiếusáng một người đang bất động. Lúc đầu nhìn bóng người sẽ tưởng người đó đangchống cằm suy tư, nhưng nếu nhìn chính diện thì sẽ nhận ra được hắn đang ôm mộtbên má bị sưng đỏ.
Đường đường là một tổnggiám đốc thét ra lửa, không ngờ có ngày lại bị một ma nữ cùng phòng đấm đá? Nếutin này truyền ra ngoài, hắn còn mặt mũi nào xuất hiện trước công chúng nữa.
Đột nhiên, một cái khănmặt lạnh xuất hiện trước mặt Tả Húc.
“Chườm lạnh một chút. Một cái tát sẽ khôngkhiến anh xí trai đi đâu, đừng lo nữa.” LươngƯu Tuyền ngượng ngùng nhìn Tả Húc, bình thường người ta ngũ quan thanh tú nhưvậy mà giờ trên má in hằn dấu tay của cô.
“Cô không thấy mình cần xin lỗi sao?”
“Vì sao tôi phải xin lỗi? Là tại anh chạmvào tôi trước mà.” Lương Ưu Tuyền chỉ chỉ ngực. Lúc ấy tay hắn vừa bópvừa sờ… Cho nên cô mới theo bản năng cho hắn một cái tát.
Tả Húc một tay chườm khănlạnh, nhìn cô cười nhạt: “Bao nhiêu nữ nhân ở trước mắt thoát y tôi cũng chẳngcó cảm giác. Cô nghĩ tôi muốn sờ cô chắc?”
Lương Ưu Tuyền bĩu môi: “Đừng nói nhưthể mình là Liễu Hạ Huệ.Tôi khôngtin nếu có phụ nữ cởi đồ trước mặt anh mà anh không có phản ứng.”
(QLCC: Theo tư liệu trên wiki thì Liễu HạHuệ từng gặp một người con gái bị cảm lạnh, ông bèn cởi áo của mình ra khoáccho nàng, suốt đêm ông nàng sưởi ấm mà không có tà tâm. Tóm lại ông này làngười không bị kiểm soát bởi dục vọng ^^).
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-cho-em-duong-song/2458447/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.