Nhưng lão giả kia dường như không nghe thấy, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào thân cây tùng cao trăm thước, chỉ thấy trên thân cây xuất hiện dòng chữ, hữu lực, khỏe khoắn, phiêu dật tiêu sái, vỏ cây màu xanh đen nên những chữ này dưới tuyết quang chiếu rọi trở nên cực kỳ bắt mắt. Đọc lần lượt từ trên xuống dưới chính là mười chữ lớn “Lạc diệp mãn không sơn, hà xử tầm hành tích”*. Mỗi chữ đều viết rõ ràng, sắc nét, nhưng lại chỉ do nhánh cây mềm mại viết ra, thật sự làm cho người ta sợ hãi.
*Lá rơi khắp trong núi, tìm dấu tích nơi đâu
Lão giả đang mất hồn thì hoảng hốt bừng tỉnh, nhìn vào cây kiếm đang cầm trong tay, lại ngây người một hồi lâu, trong miệng thì thào nói: “Một chiêu đã thất bại…” Đột nhiên tiến đến bái lạy, nói: “Cuộc đời này lão hủ có may mắn gì mà có thể nhìn thấy tuyệt thế thần công của Khúc giáo chủ, lại còn thêm dung mạo như thiên nhân, suốt quãng đời còn lại cũng chẳng thể quên. Lão hủ cuồng vọng đắc tội, thỉnh Khúc giáo chủ thông cảm.”
Khúc Thiên Hồng mỉm cười nói: “Tiền bối không nên đa lễ.” Đưa tay ra đỡ không để lão giả cúi xuống.
Khúc Thiên Hồng cười nói: “May mắn được gặp Cô Đồng tiền bối, vãn bối cũng là tam sinh hữu hạnh.” Lão giả kia ngẩn ra, Khúc Thiên Hồng vừa mỉm cười, nhảy ra ngoài khoảng không, lão giả kia còn đang ở trạng thái xuất thần, lúc này thấy Khúc Thiên Hồng nhảy ra, lấy làm kinh hãi, lớn tiếng nói: “Giáo chủ xin mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-y-cong-tu/3053929/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.