Khúc Thiên Hồng nói: “Ngươi nói ngươi sẽ không lừa mình dối người, ta cũng sẽ không.” Trầm Tĩnh Chu kinh ngạc nhìn y, còn không có hiểu được ý tứ trong lời nói của y.
Khúc Thiên Hồng nói: ” Thuốc bột lúc trước ngươi ăn vào, là kịch độc trên đời, sau khi ăn vào, đầu tiên là sẽ đau bụng như giảo*, tiếp theo là toàn thân đau đớn không chịu đựng nổi, có thể còn đau tới chết.”
*giảo: vặn, xoắn, khoan
Trầm Tĩnh Chu nói: “Ta cho rằng loại độc này chỉ hữu dụng với những người có võ công thì cũng chỉ khiến võ công hoàn toàn biến mất, không nghĩ tới nó sẽ tra tấn người ta như vậy.” Khúc Thiên Hồng lắc đầu, cười nói: “Nếu kịch độc như vậy, làm sao có thể đối với người bình thường vô hại chứ, kịch độc này khiến cho ngươi đau đến chết đi sống lại, nếu mạng ngươi lớn không chết, cũng không chắc sẽ chịu được độc tính của xuân dược bên trong.” Trầm Tĩnh Chu nghe đến đó, lại giật mình, mặt lại đỏ.
Khúc Thiên Hồng bỗng nhiên mỉm cười nói: “Phương diện này sở dĩ có độc tính của xuân dược quả thật cùng với việc phế bỏ võ công có quan hệ, có lẽ chỉ riêng với ta nó lại có ích. Tuy chỉ có chút sự tình nhưng không phải ai cũng có thể đoán ra được.*” Trầm Tĩnh Chu dù nghe không hiểu lắm, cũng không muốn hỏi.
*Ta đọc cũng không hiểu lắm, nhưng mún hỏi lại chẳng bít hỏi ai T.T. Ta đoán anh ý nói thế là vì khi TTC trúng xuân dược thì anh ý là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-y-cong-tu/3053927/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.