“Lợi hại, lợi hại.”
“Đại đạo duy nhất.”
“Toàn bộ Hư không đạo tất cả đều dung hợp hoàn mỹ thành ‘hư không kiếm nguyên lực’, linh hồn cũng dung nhập mỗi một tia lực lượng. Toàn bộ thân thể đều xưng là hư không kiếm nguyên lực. Nó là lực lượng chiến đấu, cũng là thân thể, cũng là linh hồn.” Đông Bá Tuyết Ưng than thở, “Kẻ sáng tạo này, muốn dựa vào hư không kiếm nguyên lực này phá vỡ lồng giam thành tựu hồn nguyên.”
Tuy bội phục, Đông Bá Tuyết Ưng lại không cảm thấy đây là con đường của mình, hắn trên con đường linh hồn đạt tới cảnh giới cực cao, linh hồn và thân thể hỗ trợ lẫn nhau, khiến hắn có thể càng thêm chính xác cảm ứng được chỗ thiếu hụt của ‘thân thể’, con đường tu hành thân thể, hắn tiến bộ cực nhanh.
Tự nhiên muốn tiếp tục nghiên cứu hồn nguyên luyện thể! Đây mới là con đường thích hợp hắn.
Mặc dù tu hành thân thể giống nhau.
Hắn và Hạ Hoàng cũng mỗi người đi một ngả, bởi vì nguyên luyện thể của hai người bọn họ đi phương hướng khác nhau.
Tuy bội phục phương pháp tu luyện ‘hư không kiếm nguyên lực’, nhưng hắn càng thêm để ý là, trong đó vận dụng đến đủ loại ảo diệu Hư không đạo.
“Thế giới này, khác với hai nguyên thế giới ta trải qua.”
“Những phi thăng giả này thờ phụng là ‘đại đạo có thiếu sót’.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, “Mà đạo của Chung Cực cảnh nguyên thế giới, lại là viên mãn.”
Một cái là ‘có thiếu sót’.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281592/chuong-1773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.