“Con dân thần giới này, tuy cũng là tu hành huyết mạch, nhưng rõ ràng đủ loại pháp môn cao minh hơn nhiều, thậm chí còn có thể tu luyện ra thần thông?” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nhủ, “Tộc đàn Tử Nghiệt tộc cùng dân bản xứ Đoạn Nha sơn mạch, tuy cũng đều có hồn nguyên huyết mạch, nhưng đó là hai vị hồn nguyên cường giả khủng bố đã ngã xuống. Pháp môn của bọn họ là tự mình mò mẫm. Mà thần giới này thì khác, bọn họ là ba vị hồn nguyên tổ thần còn sống lưu lại huyết mạch sinh sản đến nay... Ba vị hồn nguyên tổ thần kia, hẳn là có điều chỉ dẫn đối với con cháu huyết mạch của mình chứ?”
“Nhưng chung quy là huyết mạch làm căn cơ, đối với đạo tìm hiểu cực ít.”
“Ta cần, vẫn là điển tịch của phi thăng giả.”
Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.
Hắn đã phát hiện hai bản điển tịch của phi thăng giả, đáng tiếc, đều không phải Hư không đạo!
Phi thăng giả, không có hồn nguyên huyết mạch.
Bọn họ phương pháp tu hành thiên kì bách quái, nhưng cũng từ trong thiên địa hấp thu lực lượng cường đại bản thân, thậm chí Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy có chút không thua gì ‘quy tắc ảo diệu nhất mạch’. Dù sao trăm sông đổ về một biển, tựa như ‘Vu tu’ ‘Cổ tu’, đến thời kỳ cuối cùng đều cần nắm giữ ‘đạo’ Chung Cực cảnh.
Những phi thăng giả này phần lớn cũng là như thế! Chỉ có số ít phi thăng giả, thế mà thu thập huyết mạch con dân thần giới cường đại bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281591/chuong-1772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.