“Thế giới hư ảo này, khiến ta cũng có xúc động tiến vào trong đó.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm nói.
“Một chiêu số thế giới ảo cảnh này, sẽ gọi là...”
“Thế Giới Hư Ảo Lấp Lánh!” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.
Thế giới lấp lánh, bao hàm toàn diện, dù là Vũ Trụ thần cao cao tại thượng cũng phải trầm luân vào.
******
Đoạn Nha sơn mạch, lại một hòn đảo bay.
Đông Bá Tuyết Ưng một mình phi hành ở trong hòn đảo bay, một thế giới hư ảo mênh mông lấp lánh đã sớm tràn ngập chung quanh, ước chừng bao phủ ba trăm triệu dặm phạm vi. Có thể ở dưới hòn đảo bay áp chế duy trì phạm vi khổng lồ như thế, cũng có thể thấy được uy lực chiêu số ảo cảnh này của Đông Bá Tuyết Ưng hiện nay.
Mình ở hư giới ảo cảnh đạo sáng chế sát chiêu đầu tiên, rốt cuộc có uy lực cỡ nào, bản thân Đông Bá Tuyết Ưng cũng nói không rõ.
Hắn có thể mơ hồ cảm giác, uy lực hẳn là đến mức độ tầng ba.
Thậm chí có bộ phận cảm giác viên mãn! Uy lực thật sự, vẫn cần trải qua thực chiến để nghiệm chứng.
“Đó là ai? Sao, sao có nhiều Tử Nghiệt tộc lơ lửng chung quanh hắn như vậy?” Có cường giả Tử Nghiệt tộc, ở xa xa nhìn thấy chung quanh một vị thiếu niên áo trắng lơ lửng một đám Tử Nghiệt tộc ngủ say.
Phạm vi ba trăm triệu dặm rất lớn.
Những kẻ ngủ say ở chung quanh Đông Bá Tuyết Ưng, đều là bị ảo cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281506/chuong-1687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.