“Thật sự là tên điên, ta chỉ là đàm phán mà thôi, ngay cả đàm phán cũng không đàm phán với ta? Ảo cảnh cấu thành của một con mắt thần bí kia còn chưa ghi nhớ đâu.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng rất bất đắc dĩ, hắn biết, hoàng của hòn đảo bay kia đã thức tỉnh, sợ là trong khoảng thời gian ngắn sẽ không ngủ say. Hòn đảo bay đó đã không thích hợp xông vào nữa.
******
Thời gian trôi qua.
Đông Bá Tuyết Ưng đi xông pha từng hòn đảo bay, có khi may mắn có thể thành công, có khi thất bại sẽ là hơn trăm phân thân diệt hết. Nhưng hắn có hơn vạn phân thân, muốn tu luyện trở về là chuyện rất nhanh.
Một số kỳ trân có tác dụng lớn đối với người tu hành, ở sâu trong hòn đảo bay có thể phát hiện, ở tộc địa, càng hầu như nhất định sẽ có!
Đảo mắt.
Từ sau khi hành động một mình, Đông Bá Tuyết Ưng đã xông vào trên ba trăm hòn đảo.
Có thể thành công xâm nhập lại bình yên quay về chỉ có năm mươi lăm hòn đảo, cái khác đều là phân thân diệt hết, hiển nhiên điều kiện của Đông Bá Tuyết Ưng quá thấp quá thấp rồi, còn là có một số ‘Hoàng’ đồng ý tha cho Đông Bá Tuyết Ưng không chết. Năm mươi lăm lần này, thế mà không có một lần cho phép Đông Bá Tuyết Ưng đi thu thập tài liệu, Đông Bá Tuyết Ưng đều là ở ngoài tộc địa phát hiện một số kỳ trân, toàn bộ cộng lại, cũng sánh ngang với hai kiện đỉnh phong bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281505/chuong-1686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.