Chương trước
Chương sau
Đông Bá Tuyết Ưng liền né tránh ra mấy ngàn dặm, đồng thời một cây trường thương trong tay trực tiếp vụt mạnh xuống, trường thương vung lên, khi hạ xuống đã tới bên cạnh cái miệng rộng của Bạch Vân Ma Chủ, ầm —— Bạch Vân Ma Chủ bị đập thân thể lại không tổn hao gì, chỉ là thân thể thoáng chấn động, thế công bị ảnh hưởng.

“Ầm!”

Một đạo lôi hỏa đột nhiên buông xuống.

Tốc độ cực nhanh, tuy không theo kịp dao động trong nháy mắt đó, nhưng cũng khiến Đông Bá Tuyết Ưng không kịp né tránh trúng chiêu, một đạo lôi hỏa trực tiếp bổ vào trên thân thể hắn, nhưng thân thể hắn giống nhau ở một thế giới khác, lôi hỏa hầu như lại đánh trên mặt đất, làm mặt đất xuất hiện cái hố sâu không thấy đáy.

“Bị đánh liên tiếp hai chiêu?” Đông Bá Tuyết Ưng cũng cảm giác thân thể có chút tê, Bạch Vân Ma Chủ lại lần nữa đánh lén.

“Rống ~~ “

Trong bốn vị Hỗn Độn Cảnh tầng chín, Thần Ngọ rốt cuộc cũng thống lĩnh toàn bộ chiến trận ra chiêu.

Bởi vì uy thế chiến trận cần hội tụ hết ở một người, mới có thể bùng nổ ra uy lực tầng mười. Cho nên chỉ có thể theo thứ tự ra chiêu. Nếu là đồng thời ra chiêu, uy lực cũng sẽ giảm hẳn.

Trong tay Thần Ngọ xuất hiện một cây rìu lớn trực tiếp bổ mạnh tới, hắn lại là một kẻ chuyên cận chiến.

“May mắn, hai kẻ khác công kích chậm chút.” Đông Bá Tuyết Ưng thoáng thở phào. Ma đầu Hỗn Độn Cảnh tầng chín, hắn vẫn sớm từng tìm hiểu, biết chiêu số bọn chúng sở trường.

Có một số chiêu số là không thể tránh né.

Như chiêu số ảo cảnh của mình, thậm chí hủy diệt chi hoa lúc trước, đều là trực tiếp buông xuống, không thể né tránh, chỉ có thể thừa nhận!

Lần này bốn vị ma đầu Hỗn Độn Cảnh tầng chín,

Một vị, sở trường là dao động diệt sát thuật, cũng là nháy mắt tới người, không thể né tránh! ‘Lôi hỏa’ kia thì có hi vọng né tránh, nhưng tốc độ quá nhanh, một khối thân thể này của mình còn quá yếu, căn bản không kịp di động đã trúng chiêu. Nhưng hai vị kế tiếp đỡ hơn chút.

“Oành.” “Oành.” “Oành.”

Thần Ngọ thống lĩnh chiến trận cùng với Bạch Vân Ma Chủ chiến đấu cận thân. Chiến đấu cận thân, chiêu số thiên biến vạn hóa, hơn nữa có thể phối hợp lẫn nhau, làm uy hiếp tăng lên rất lớn.

Nhưng bóng người Đông Bá Tuyết Ưng quỷ mị vô cùng, hơn nữa một thanh trường thương múa lên, có từng con sông hư không quỷ dị xuất hiện vờn quanh trường thương, trường thương như con sông, tá lực đả lực, lấy một địch hai... Đánh lại nhẹ nhàng thống khoái.

“Thúc.”

Thần Ngọ lui, đổi một vị thanh niên âm lãnh thống lĩnh chiến trận.

Ầm.

Nhất thời một con rắn lớn màu xanh lục đậm ngưng tụ xuất hiện, muốn trói buộc Đông Bá Tuyết Ưng.

“Không thể bị trói buộc.” Đông Bá Tuyết Ưng hiểu điểm ấy, một khi bị trói buộc, Bạch Vân Ma Chủ một ngụm nuốt ăn mình, vậy phiền toái to.

...

Bốn vị cao thủ trong chiến trận đều có mấy môn sát chiêu của bản thân, giờ phút này từng sát chiêu bùng nổ ra uy lực tầng mười đỉnh phong, không ngừng phối hợp với Bạch Vân Ma Chủ vây giết Đông Bá Tuyết Ưng.

Mà ở Nam Vân quốc đô, trong phủ đệ Phiền thị.

“Thực lực bực này, không thể tranh luận là Hỗn Độn Cảnh tầng mười.” Phiền Thiên Sủng nhìn Quan Thiên Kính, trong lòng tán thưởng.

Mười lăm ức năm, đã nắm giữ chiêu số Hỗn Độn Cảnh tầng mười.

Dù là Giới Tâm đại lục cường giả vô số, pháp môn lợi hại rất nhiều, bồi dưỡng đệ tử cũng lợi hại, cũng được tính là tuyệt thế yêu nghiệt, trong vô số tuyệt thế yêu nghiệt ở Hạ Phong cổ quốc, Chúng Giới cổ quốc có lẽ coi như nhiều, nhưng ở Nam Vân quốc, lại là một người nghịch thiên nhất từ trước tới nay.

“Hắn thi triển quả thật là 《 Xích Vân chiến pháp 》, nhưng, không biết hắn tìm hiểu đến tình trạng gì rồi.” Phiền Thiên Sủng thầm nghĩ, hắn dù sao không phải hư không nhất mạch, chỉ thông qua Quan Thiên Kính, rất khó có rất phán đoán chuẩn xác.

Hắn cũng đem tin tức tiến hành truyền với bên trong gia tộc.

Rất nhanh, trong gia tộc có một phần tin tức truyền đến.

“Một thanh trường thương kia trong tay Ứng Sơn Tuyết Ưng theo suy đoán, hẳn chính là một cây Xích Vân ma thương của Xích Vân tôn chủ năm đó, hắn hẳn là tìm hiểu Xích Vân ma thương, cân nhắc ra những sát pháp này, nay hắn đã thi triển ra bốn đại sát pháp của《 Xích Vân chiến pháp 》, đã ngộ ra bốn loại, lấy ngộ tính của hắn sợ là loại sát pháp thứ năm ‘hợp kích thuật’ cũng đã ngộ ra. So sánh với《 Xích Vân chiến pháp 》hoàn chỉnh, chỉ thiếu một môn Xích Vân Ma Thể.”

Xích Vân ma thể, lấy vạn kiếp bất diệt trứ danh.

“Nhưng... Hắn hẳn là đem lĩnh vực thôi diễn đến mức tận cùng, đạt tới uy lực tầng chín. Dựa vào Xích Vân ma thương phát huy ra uy lực tầng mười. Về phần ba đại sát pháp khác, mượn dùng Xích Vân ma thương cũng chỉ là tầng chín đỉnh phong.”

“Lấy ngộ tính của hắn, nếu đủ thời gian, nhất định có thể đem bộ phận Hỗn Độn Cảnh của năm đại sát pháp《 Xích Vân chiến pháp 》đều ngộ ra hết.”

“Một cây Xích Vân ma thương kia, đối với hắn mà nói có chút lãng phí, Thiên Sủng, ngươi thử xem, xem có thể từ Ứng Sơn Tuyết Ưng mua Xích Vân ma thương đó hay không.”

Phiền Thiên Sủng suy tư về gia tộc nội truyền lại đến tin tức.

Gia tộc cũng không phải quá để ý.

Bởi vì toàn bộ Giới Tâm đại lục, căn bản quyết định thế lực, chủ yếu vẫn là các Vũ Trụ Thần! Cho nên 《 Xích Vân chiến pháp 》trân quý nhất là bộ phận Vũ Trụ Thần.

Rất nhiều Vũ Trụ Thần, không có tuyệt học lợi hại, thậm chí cũng chỉ có thể có thực lực tầng mườ, cùng một cấp số với Bạch Vân Ma Chủ, Đông Bá Tuyết Ưng. Muốn mạnh hơn? Bộ phận tuyệt học Vũ Trụ Thần cường đại... Muốn học được, quá khó. Các Vũ Trụ Thần bình thường đều bị ép đầu nhập vào các thế lực lớn, ví dụ như đầu nhập vào sáu đại quốc gia cổ, từ nay về sau chinh chiến vì sáu đại quốc gia cổ, như thế, mới có thể đạt được bộ phận cao thâm.

Tựa như 《 Thập Thánh Quyển 》 Vân Chi Quyển, có thể truyền thụ với bên ngoài, nhưng cũng chỉ là bộ phận cao nhất Hỗn Độn Cảnh tầng mười. Muốn cao thâm hơn? Chinh chiến giết chóc cho ‘Chúng Giới cổ quốc’ ta đi, tương đương với bán thân. Một khi đầu nhập vào, cũng có đủ loại bí thuật trói buộc, rất khó phản bội.

“Xích Vân ma thương, cho Ứng Sơn Tuyết Ưng này, là có chút lãng phí.” Phiền Thiên Sủng thầm nghĩ, “Bí bảo cường đại bực này, hoàn toàn có thể cho Vũ Trụ Thần tu hành 《 Xích Vân chiến pháp 》sử dụng.”

Trong Hạ Phong cổ quốc.

Vũ Trụ Thần tu hành 《 Xích Vân chiến pháp 》, vẫn có mấy người.

Đương nhiên tu luyện đến cảnh giới viên mãn, thực lực không thua gì Xích Vân tôn chủ lúc trước lại chỉ có một vị, là một vị thánh tôn trong ‘Thương thị nhất tộc’ một trong ba đại gia tộc Hạ Phong cổ quốc. Nghiêm khắc nói tới, vị thánh tôn này, so với Xích Vân tôn chủ lúc trước còn hơi mạnh hơn chút, dù sao trải qua hai lần chiến tranh quốc gia cổ, nay tuyệt học bí thuật cũng nhiều hơn, thủ đoạn bảo mệnh cũng càng nhiều. Vị thánh tôn kia, thật ra cũng không cần Xích Vân ma thương này, bởi vì đã sớm luyện chế ra bí bảo cường đại thích hợp hắn.

Nhưng trong quốc gia cổ, vẫn có mấy vị Vũ Trụ Thần khác cần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.