“Chết cho ta.” Liên tiếp thất bại, Bạch Vân Ma Chủ có chút tức giận, hắn nuốt vô tận sương trắng, thân thể ngưng thực đến mức tận cùng, là một loại phương pháp chiến đấu khác của《 Vân Chi Quyển 》.
“Giết.”
Hắn trực tiếp đánh tới, tốc độ nhanh đến cực điểm, ‘Ầm’ đánh ra một quyền.
Một cây trường thương chính diện đánh trên nắm đấm kia, Đông Bá Tuyết Ưng hiển nhiên muốn cứng đối cứng, nhưng kết quả lại là một lực lượng mênh mông theo trường thương truyền qua, mặc dù trường thương trong tay Đông Bá Tuyết Ưng run lên, trên trường thương cũng xuất hiện vô số gợn sóng hư không, nhưng cũng chỉ tan mất bộ phận mà thôi, cả người hắn kìm không được hóa thành một luồng sáng bay ngược đi.
‘Ầm’, thân thể hung hăng va chạm trên mặt đất, cày ra một cái rãnh sâu ước chừng mấy trăm dặm.
“Cho ngươi đủ thời gian, có lẽ có thể địch nổi ta, nhưng hiện tại? Ngươi không phải đối thủ của ta!” Bóng người Bạch Vân Ma Chủ chợt lóe, đuổi sát Đông Bá Tuyết Ưng, bàn tay lại lần nữa vỗ mạnh tới.
Bồng, bồng, bồng...
Đông Bá Tuyết Ưng tuy thi triển trường thương, nhưng cọ là lăn, chạm liền bay, Bạch Vân Ma Chủ giờ phút này hung mãnh vô cùng.
“Phốc.”
Đông Bá Tuyết Ưng tuy ngoài thân có ba tầng lốc xoáy cầu thang vờn quanh hộ thân, nhưng chung quy nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
“Cứng đối cứng với ngươi, vẫn thiếu chút.” Đông Bá Tuyết Ưng nhếch miệng cười, hắn xem như thật sự cảm thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281271/chuong-1452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.