“Thánh Chủ tự mình ra tay đối phó ta, thật sự là coi trọng ta rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng bình tĩnh nói.
“Hỗn độn hư không năm đại thánh giới, có tư cách làm đối thủ của ta không có mấy ai, tiềm lực lớn nhất là vị Kiếm Chủ kia của Thái Hư thiên cung các ngươi. Làm ta cũng chịu thiệt nho nhỏ.” Thánh Chủ ngồi ở nơi đó, “Nghe nói thiên phú của ngươi cũng không tệ, tu hành cực nhanh, nói không chừng ngày nào đó cũng có thể trở thành Vũ Trụ Thần. Nếu cứ như vậy chết mất, cũng quá không đáng giá.”
“Thánh Chủ có yêu cầu gì, xin nói thẳng.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Nghe nói ngươi nắm giữ bộ phận truyền thừa trung tâm nhất mạch kia của bọn Vạn Giới lâu chủ, Xích Mi sơn chủ?” Thánh Chủ nói, “Ta rất có hứng thú.”
“Bộ phận truyền thừa trung tâm? Thật đúng là bọn hắn.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng cũng rất tức giận.
Cũng quá ác rồi.
Mình căn bản là chưa từng học bất cứ pháp môn tu hành nào nhất mạch đó của bọn hắn, chỉ phát hiện mình truyền tống cự ly siêu xa giống bọn hắn, liền cho rằng mình học trộm. Ám sát mình thất bại thì thôi, thế mà ngay cả Thánh Chủ cũng biết, Thánh Chủ tự mình ra tay.
“Đáng chết.” Tuy đối với Vạn Giới lâu chủ nhất mạch bọn họ có tức giận chán ghét, nhưng không có cách nào cả, Vạn Giới lâu chủ phân thân vô số không nói đến, dù là Xích Mi sơn chủ nghe nói cũng có một phân thân che dấu căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281199/chuong-1380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.