“Thánh Chủ, sao có thể là Thánh Chủ?” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng chấn động. Thánh Chủ thân phận cỡ nào, sao có thể ra tay với một gã Hỗn Độn cảnh? Hơn nữa ba đại thánh giới cùng hai đại giáo phái cũng mơ hồ có ăn ý, ở lúc nghỉ ngơi lấy lại sức, trừ phi Hỗn Độn cảnh mạo phạm Vũ Trụ Thần, nếu không Vũ Trụ Thần là sẽ không ra tay đối với Hỗn Độn cảnh.
Nếu không mỗi người lấy lớn bắt nạt nhỏ, vậy còn ra làm sao? Chỉ sợ sẽ nhanh chóng dẫn tới chiến tranh quy mô lớn!
Chiến tranh quy mô lớn, cũng là lưỡng bại câu thương. Thánh Chủ cũng sẽ không dễ dàng phát động.
“Hắn sao lại sẽ ra tay đối với ta?” Ý niệm Đông Bá Tuyết Ưng còn đang thoáng hiện, một lực lượng vô hình nháy mắt đã xuyên qua mười hai tầng màn hào quang mênh mông, về phần phòng hộ của Tam Thải Trọng Vân càng thêm vô dụng! Mặc dù thân thể Đông Bá Tuyết Ưng hư hóa lợi hại, nhưng lực lượng vô hình này vẫn nháy mắt đã bao trùm thân thể Đông Bá Tuyết Ưng.
Tuyệt đối băng lạnh.
Thân thể linh hồn giống như bị đông lại, linh hồn Đông Bá Tuyết Ưng cũng bị phong cấm!
Chỉ trong nháy mắt.
Đông Bá Tuyết Ưng có thể làm chỉ là kích phát hai kiện bí bảo, thậm chí cũng không kịp đứng dậy! Có thể thấy được đối phương ra tay cực nhanh, hung mãnh.
Dây xích tay Thập Nhị Nguyên Châu phòng hộ tuy lợi hại, Giới Tổ Vu Tổ cũng cần một hai khoảnh khắc mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281198/chuong-1379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.