“Ừm.” Thiên Ngu lão tổ gật đầu.
Vì một ngày này.
Sáu đại thánh địa đều chuẩn bị rất lâu, ngay cả Vạn Cổ thánh giới cũng đồng ý hỗ trợ.
“Kiếm Chủ, hiện tại chỉ đều trông vào ngươi rồi.” Đao Hoàng nhìn về phía nam tử đầu bạc ‘Kiếm Chủ’ ở bên, “Các phe đều đã chuẩn bị tốt, thậm chí không tiếc khai chiến lần nữa, ngươi nơi này đừng xuất hiện sai sót nào.”
Kiếm Chủ mỉm cười: “Làm phiền các vị hỗ trợ, vô cùng cảm kích, về phần chuyện của ta... Cứ yên tâm, chỉ cần hơi kéo dài chút thời gian, ta sẽ có mười thành nắm chắc!”
Nghe được mười thành nắm chắc, mắt Đao Hoàng không khỏi sáng lên, khẽ gật đầu, âm thầm cảm thán...
Không hổ là được sư phụ nhìn trúng.
Quả thực rất khá.
“Đều trông vào ngươi.” Thiên Ngu lão tổ cũng cười ha ha, “Hiện tại điện chủ, nội điện trưởng lão Thái Hư thiên cung ta, hoặc là ở trong Hư Không Bảo, hoặc đều trở về Thái Hư thiên cung rồi. Tất cả đều chuẩn bị tốt, có thể phát động bất cứ lúc nào.”
“Các phe đều đã chuẩn bị tốt, vậy không cần kéo dài nữa, ở hôm nay đi.” Kiếm Chủ nói.
“Tốt.” Đao Hoàng, Thiên Ngu lão tổ đều rất chờ mong, chờ mong nhìn thấy một màn đó.
Đây là sáu đại thánh địa thậm chí Vạn Cổ thánh giới đều muốn nhìn thấy.
Các đệ tử tầm thường trong Thái Hư thiên cung còn chưa ý thức được, nhưng các nội điện trưởng lão cùng với mười ba vị điện chủ đều cảm giác được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281171/chuong-1352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.