Ở trong hỗn độn hư không, một trong các hỗn độn lục địa, có sáu vị Hủy Diệt Ma Tộc ẩn cư ở đây, cầm đầu là ‘Mạch Cổ tướng quân’.
“Mạch Cổ tướng quân, các vương nghiêm lệnh, phải đi nơi cực hoang vu.” Năm vị thủ hạ đều khuyên nhủ.
“Chúng ta đã trốn tới hỗn độn lục địa, còn phải trốn?” Mạch Cổ tướng quân dáng người cao gầy mắt tam giác nghiến răng nghiến lợi, “Chỉ bởi vì gã tên là Đông Bá Tuyết Ưng kia, có gì phải sợ, dù là Vũ Trụ Thần đánh úp lại, ta cũng có thể mang theo các ngươi nháy mắt hư hóa, xuyên qua hư không rời đi, đừng nói chỉ là một tu hành giả Hỗn Độn Cảnh.”
Hắn có sự tự tin này.
Trừ khuyết điểm tâm tính yếu chút, sức chiến đấu chính diện yếu chút, thiên phú ‘Vô Ảnh’ của hắn quả thực khủng bố. Dù sao cho dù Vũ Trụ Thần, cũng không mấy ai có thể thực sự đánh vỡ lồng giam hỗn độn hư không này, hắn nếu hư hóa, cho dù là ‘cửu diệp hoa’, hắn cũng có thể dễ dàng ‘xuyên thấu’ rời đi.
Dù sao cửu diệp hoa cũng là ở trong hư không.
Ngay cả các Vũ Trụ Thần liên thủ tiêu phí vô tận tâm lực kiến tạo tường lũy không gian, hắn cũng có thể xuyên thấu, cửu diệp hoa lại tính cái gì?
“Mạch Cổ tướng quân, ngươi thân phận tôn quý, không cho phép có chút ngoài ý muốn. Các vương có nghiêm lệnh, chúng ta chỉ có thể vâng theo.” Năm vị khác đều nhìn Mạch Cổ tướng quân.
Mạch Cổ tướng quân nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281170/chuong-1351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.