Đừng nói chỉ là một tên Hợp Nhất cảnh, dù là Hỗn Độn cảnh, ở dưới lửa giận của Thánh Chủ cũng khó sống sót.
“Đáng tiếc chiến tranh đã kết thúc.” Võng Minh thánh giả thở dài trong lòng.
Thời kì chiến tranh, hai bên tử thương đều sẽ rất thảm trọng, chiến tranh chấm dứt, hai bên đều sẽ nghỉ ngơi lấy lại sức, nhiều nhất giao thủ quy mô nhỏ mà thôi, ngay cả đầu sỏ Hỗn Độn cảnh ngã xuống cũng rất hiếm thấy, càng miễn bàn Vũ Trụ Thần ngã xuống.
“Hiện tại rất nhiều lão gia hỏa trong giáo đều đang tu hành, chờ cơ hội đi.” Võng Minh thánh giả thầm nhủ. Chỉ cần chờ được cơ hội, ví dụ như chiến tranh bùng nổ, hắn làm thánh giả nghĩ cách hơi dẫn một chút lực lượng, là có thể nghiền chết Đông Bá Tuyết Ưng. Dù sao đến lúc đó cường giả ngã xuống không biết có bao nhiêu.
Về phần hiện tại? Võng Minh thánh giả biết, chỉ có thể chờ đợi!
...
Thanh Bằng môn hậu sơn, trong động phủ của Đông Bá Tuyết Ưng.
Đông Bá Tuyết Ưng dâng rượu ngon, đồng thời nói: “Hắc Đế tiền bối ẩn cư ở bên Thanh Bằng môn, là vì ta? Không biết tiểu tử là bởi vì sao làm tiền bối như thế?”
“Ngươi tu luyện Chu Yểm truyền thừa?” Hắc Đế bưng chén rượu nhẹ nhàng uống một ngụm, cười hỏi.
“Vâng.”
Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc nói, “Hắc Đế tiền bối làm sao biết? Ồ, là động tĩnh khi ta tu luyện đột phá?”
Hắc Đế nhẹ nhàng lắc đầu.
Ầm!
Phía sau hắn đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281073/chuong-1254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.