Nhưng, Hắc Đế vì sao giúp mình?
“Không ngờ Hắc Đế cũng ở đây, ngươi không ở đây, hắn hôm nay sợ là phải chết ở đây.” Nữ tử đồ đen lạnh lùng nói.
Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm bĩu môi.
Nói giỡn.
Trên người mình có cả bộ vật bảo mệnh Thiên Ngu lão tổ ban cho, dù là bản tôn Hoàng Tuyền chi chủ đến, mình cũng có thể kiên trì một hai khoảnh khắc! Một hai khoảnh khắc này, cũng đủ để mình thi triển truyền tống cự ly siêu xa chạy trốn!
“Đây là Vạn Cổ thánh giới, không phải chỗ của Cổ thánh giáo các ngươi.” Hắc Đế lạnh nhạt nói, “Còn có, có ta ở đây, các ngươi đừng nghĩ thương tổn Đông Bá tiểu hữu mảy may.”
Nữ tử đồ đen cùng với Võng Minh thánh giả xa xa giật mình.
Hắc Đế cực kỳ siêu nhiên thế mà lại che chở Đông Bá Tuyết Ưng?
“Hai hóa thân, Cổ thánh giáo thật sự càng ngày càng nhỏ nhen.” Hắc Đế lắc đầu, ầm! Ầm! Xa xa thân thể Võng Minh thánh giả nổ tung tiêu tán, thân thể nữ tử đồ đen gặp hỗn độn vô hình nghiền áp, cũng trực tiếp nghiền ép thành hư vô.
Đông Bá Tuyết Ưng thì ở một bên ngây ra nhìn tất cả xảy ra.
Có ta ở đây? Thì đừng nghĩ thương tổn Đông Bá tiểu hữu mảy may?
Đông Bá tiểu hữu?
Ta khi nào quan hệ gần như vậy với Hắc Đế? Ở trước hôm nay, rõ ràng chưa bao giờ gặp!
“Đông Bá tiểu hữu.” Hắc Đế lộ ra nụ cười, quay đầu nhìn về phía Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281072/chuong-1253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.