“Ngươi giúp ta đi mua kim sát tinh và tro tàn ma cốt”. Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Kim sát tinh tạm thời cần ba mươi tám viên, ta lúc trước đưa cho ngươi một ức thần tinh hẳn là đủ dùng. Về phần tro tàn ma cốt ngươi đi tìm trước, nếu có tin tức, ta tự mình đi đàm phán.”
“Vâng.” Hề Vi mỉm cười nói. Lúc nàng theo Hồng Trần thánh chủ đã nán lại trong Hồng Thạch sơn thời gian dài, thật sự là nghẹn quá rồi, lúc trước ở Hồng Thạch sơn, bản tôn cũng đã cho nàng một ức thần tinh.
Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Kim sát tinh và tro tàn ma cốt là kỳ trân mình tu hành 《 Thái Hạo 》 cần, sư tôn chỉ ban cho bảo vật hai thiên đầu tu hành cần, thiên thứ ba đến thiên thứ sáu đều cần mình chuẩn bị, mà tu hành thiên thứ ba thì cần ba mươi tám viên kim sát tinh cùng tám cân tro tàn ma cốt.
Kim sát tinh, tuy cũng coi như trân quý, lại xa không thể so sánh với tro tàn ma cốt.
Tro tàn ma cốt, một cân, giá trị đã hơn năm ngàn vạn thần tinh! Đương nhiên làm chủ nhân Hồng Thạch sơn cũng mua được nổi. Nhưng chủ yếu là quá hiếm thấy.
“Ra tay đã là một ức thần tinh, ra tay vậy, chậc chậc chậc.” Thanh niên áo bào dày Qua Bạch cười tủm tỉm nói, “Ta sống nhiều năm như vậy, còn chưa từng thấy một ức thần tinh đâu!”
Đông Bá Tuyết Ưng cười nói: “Qua Bạch sư huynh, nếu không ta cho ngươi một ức thần tinh, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280521/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.