Vưu Lan lĩnh chủ thật cẩn thận hành tẩu ở trên đường đá phiến, một đường cẩn thận. Thực lực hắn cao thâm, cẩn thận cảm ứng, một khi có ngọn lửa nóng cháy cũng có thể nhanh chóng né tránh.
Một đoạn đường đá phiến này...
Tuy ngọn lửa nóng cháy chạm phải là chết! Nhưng cho dù là một số Bán Thần đi vào trong lịch sử Hạ tộc, chỉ cần cẩn thận chút, bình thường cũng sẽ không xui xẻo chết ở con đường lát đá!
Đến đây, đều nhận được tình báo không có khả năng chịu chết lúc này.
“Ầm ~~~” cuối con đường lát đá, chính là cánh cửa lớn màu hắc ám đang chợt lóe, bên cạnh cánh cửa lớn màu hắc ám có hoa văn màu vàng. Vưu Lan lĩnh chủ sau khi tới cánh cửa lớn màu hắc ám, cánh cửa lớn liền ầm ầm mở ra. Vưu Lan lĩnh chủ quay đầu lạnh lùng nhìn Đông Bá Tuyết Ưng một cái, cười lạnh, lập tức quay đầu tiến vào trong Hồng Thạch sơn.
Cánh cửa lớn bắt đầu ầm ầm đóng lại.
“Hắn đi vào rồi.” Thần Cửu nói, “Nhiệm vụ của hắn cùng chúng ta khẳng định không sai biệt lắm, cho nên ở bên trong ít nhất cũng phải nán lại ba năm. Đông Bá Tuyết Ưng, ít nhất trong ba năm ngươi sẽ không cần lo lắng hắn, chờ sau khi ngươi đi vào, không cần bao lâu có thể đụng phải hắn.”
“Chúng ta khi nào vào?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.
“Các vị. Khi nào vào?” Thần Cửu nhìn về phía bên cạnh.
“Ta lúc nào cũng có thể.” Mai sơn chủ nhân nói.
“Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280252/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.