“Vù.”
Bóng người Đông Bá Tuyết Ưng nháy mắt tiến vào thế giới chân thật.
Tiến vào trong nham thạch nóng chảy.
“Hả?” Bằng vào Tinh Thần Chân Ý, dễ dàng độn đi ở trong nham thạch nóng chảy, Đông Bá Tuyết Ưng còn chưa hành động, đã cảm giác được áp bách vô hình, hắn đã sớm nhận được tư liệu chi tiết về Hồng Thạch sơn của Hắc Phong lão tổ bên kia, biết là Hồng Thạch sơn, lập tức hướng nơi đó tới gần.
“Oa.”
Theo tới gần bên đó, lập tức nhìn thấy phía trước có một mảng hư không.
Hư không mắt thường quan sát rất nhỏ, tựa như phạm vi chỉ một thước, hắc ám hư không đường kính một thước quả thực rất quỷ dị!
Chỗ trung tâm của hư không hắc ám này, có một điểm phi thường phi thường nhỏ! Nó vô cùng nhỏ, nhỏ đến mức tựa như so với hạt cấu thành cơ bản nhất của thân thể còn nhỏ hơn! Nhưng nó lại loá mắt như vậy, nó áp bách vô hình làm chung quanh hình thành hư không. Nó áp bách khiến Đông Bá Tuyết Ưng cũng cảm thấy tim đập nhanh, như một con kiến đối mặt hải dương vô tận, loại chênh lệch này quá lớn quá lớn!
Khó trách Hắc Phong lão tổ nói, một khi có biến cố gì, nó đủ để dễ dàng phá hủy toàn bộ thế giới Hạ tộc.
“Thật kỳ quái.”
Trung tâm hư không hắc ám, một điểm rất nhỏ.
Ánh mắt đặt ở bên trên, nó tựa như đang kịch liệt phình to! Càng lúc càng lớn! Giống như trong một hạt cát có thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280251/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.