Muốn giết?
Ngoài ra, các Siêu Phàm Hạ tộc càng lo lắng an nguy của bản thân Đông Bá Tuyết Ưng hơn! Đừng không giết được kẻ địch, mình chết trước.
******
Vưu Lan lĩnh chủ đứng trên không, từng đợt dao động phóng xạ ra chung quanh. Khố Mông tướng quân cũng rất bình tĩnh. Người áo bào đen Nặc Nặc An thì trong con ngươi màu xanh lục tràn đầy sát khí, nhìn kỹ bốn phương tám hướng, đồng thời phát ra tiếng cười lạnh: “Đông Bá Tuyết Ưng, đến đi, đến đi, để ta xem xem. Ngươi—— “
Lời còn chưa nói xong.
Một cây trường thương cán thương màu lửa đỏ từ trong hư vô xuất hiện, nháy mắt mang theo sát ý khủng bố, đột nhiên đâm một phát! Nháy mắt xuyên qua tầng tầng không gian, trực tiếp đâm vào trong đầu người áo bào đen Nặc Nặc An!
Rẹt ——
Người áo bào đen Nặc Nặc An lại nhe răng cười căn bản tránh cũng không tránh, mặc cho một thương này đâm vào đầu lâu mi tâm của hắn.
“Chết cho ta!!!” Người áo bào đen Nặc Nặc An há mồm phát ra tiếng rống giận khủng bố, kèm theo tiếng gầm lên giận dữ nữa, một loại tru lên vô thanh vô tức khủng bố nháy mắt theo Tinh Thạch Hỏa Vân Thương hướng trong hư không thẩm thấu qua, trực tiếp thẩm thấu vào hư giới! Đến cấp độ này của bọn hắn, bọn hắn đã có thể thông qua công kích uy lực siêu mạnh mạnh mẽ thẩm thấu vào hư giới.
Trong hư giới.
Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lùng nhìn gầm rú không tiếng động kia thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280236/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.