Tư Đồ Hồng, Trương Bằng đều trầm mặc.
Đúng vậy, đều hơn ba trăm tuổi mà thôi.
“Trường Phong kỵ sĩ cũng đã Bán Thần, hai người các ngươi ngay cả chân ý loại không gian cũng còn chưa ngộ ra.” Ánh mắt Tư Không Dương đảo qua, đặc biệt tạm dừng ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng, “Về phần người khác, các ngươi ai cũng phải cảnh tỉnh cho tốt.”
“Trường Phong.” Tư Không Dương lập tức mỉm cười nhìn về phía Trì Khâu Bạch ở bên, “Nên chỉ điểm các tiểu gia hỏa này như thế nào, ngươi hoàn toàn tùy ý! Ngươi nếu bởi vì không có thời gian lười chỉ điểm, cũng đều tùy ngươi.”
Trì Khâu Bạch, qua mấy trăm năm nữa, rất có thể sẽ là thiên hạ đệ nhất.
Tự nhiên tất cả lấy ý chí Trì Khâu Bạch làm chủ.
“Ta trước nay vẫn không biết, Hạ tộc chúng ta có kế hoạch bồi dưỡng nguyên lão dự khuyết.” Trì Khâu Bạch mỉm cười, ánh mắt đảo qua, “Tuyết Ưng, Tĩnh Thu pháp sư, Viên Thanh, ba người các ngươi không ngờ cũng đều ở trong danh sách nguyên lão dự khuyết, An Dương hành tỉnh chúng ta xem ra cũng là nhân tài xuất hiện lớp lớp.”
“Không ổn.” Tâm tình Tư Đồ Hồng trầm xuống.
Thoạt nhìn, Trì Khâu Bạch và Đông Bá Tuyết Ưng quan hệ rất tốt.
“Tuyết Ưng, ngươi thế mà xếp hạng nhất đếm ngược?” Trì Khâu Bạch cười nói, “Ta lần này đến Xích Vân sơn thế giới, trước tiên biết thứ hạng của các ngươi, nhìn thấy Tuyết Ưng ngươi xếp hạng nhất đếm ngược, ta cũng kinh ngạc thật lâu.”
“Hổ thẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280040/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.