Chương trước
Chương sau
“Ài!”

“Nghĩ không ra nghĩ không ra.”

Đột nhiên hai gã Đông Bá Tuyết Ưng khác bỗng dưng tiêu tán, còn lại duy nhất một gã Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp đặt mông ngồi trên tảng đá, lấy ra một bầu rượu ngửa đầu bắt đầu uống, ‘ọc ọc ọc’ uống một trận.

Lúc này Dư Tĩnh Thu ở bên cạnh ngừng lại, mô hình pháp thuật lơ lửng trước mặt nàng cũng hóa thành nhiều điểm tiêu tán đi. Nàng cười nhìn Đông Bá Tuyết Ưng: “Tuyết Ưng sư huynh, ngươi cũng đừng quá ép bản thân. Luận thực lực, hiện tại người khác ở Xích Vân sơn thế giới đều không bằng ngươi, ngươi cũng mất mát như thế, người khác không phải nên tìm một miếng đậu phụ đập đầu chết?”

“Tìm đậu phụ đập đầu chết?” Đông Bá Tuyết Ưng ngẩng đầu nhìn hướng Dư Tĩnh Thu, cười nói, “Tĩnh Thu, ta từ trước tới giờ không nghĩ tới so sánh với người khác. Ta chỉ là cảm thấy nay ta thủy hỏa phong ba loại ảo diệu đã Vạn Vật cảnh tầng thứ ba, hơn nữa đã dung hợp! Lại luôn có một số chỗ khiến ta không hài lòng. Ài, loại cảm giác không hoàn mỹ này, như trong một nồi nước có một con ruồi bọ khiến ta khó chịu.”

“Vậy bản thân huynh cố gắng, ta ở bên cạnh chỉ có thể hò hét trợ uy chút.” Dư Tĩnh Thu cười.

Trong mắt nàng lại có một tia sùng bái.

Làm một Siêu Phàm pháp sư lợi hại, sẽ tự nhiên tiến hành lượng hóa đối với thực lực của Đông Bá Tuyết Ưng. Đông Bá Tuyết Ưng bình thường lười triển lộ ở trước mặt những Bán Thần kia, cho nên Dư Tĩnh Thu chỉ sợ là một người duy nhất biết hắn cường đại cỡ nào, ở sau khi trải qua lượng hóa xác định, Dư Tĩnh Thu rất rõ, chín vị Siêu Phàm khác ở Xích Vân sơn thế giới tuy cũng rất ưu tú, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng lại đã bao trùm ở trên tất cả bọn họ.

“Tuyết Ưng sư huynh hoàn toàn dung hợp thủy hỏa phong ba loại ảo diệu, uy lực to lớn, cảm giác cũng như nhị phẩm chân ý ảo diệu.” Dư Tĩnh Thu âm thầm suy đoán. Trong Xích Vân sơn thế giới, Viên Thanh, Vu Thương, Văn Vĩnh An, Tư Đồ Hồng một đám tìm hiểu đều là tam phẩm chân ý ảo diệu, chỉ cần hơi so sánh, liền có thể phát hiện bọn họ cùng Đông Bá Tuyết Ưng có chênh lệch rõ ràng.

Từ một điểm này suy đoán, thủy hỏa phong ba loại ảo diệu... Nếu tương lai thật sự có thể hình thành một loại chân ý, hẳn là nhị phẩm chân ý.

“Rốt cuộc nơi nào còn có thể hoàn thiện nhỉ?”

“Một cú đâm này, vì sao không thể làm được thuần túy? Vạn vật hợp nhất, tất cả đều đâm ra?” Đông Bá Tuyết Ưng uống rượu, còn cau mày, ngón tay còn lần lượt thử.

Ở cạnh, Dư Tĩnh Thu yên lặng nhìn: “Con đường này, trong lịch sử Hạ tộc chưa từng có ai đi. Tuyết Ưng sư huynh, muốn đi ra một con đường nhị phẩm chân ý mới, rất khó, ai cũng không giúp được ngươi. Chỉ có thể dựa vào chính ngươi! Nhưng ta tin tưởng ngươi nhất định có thể làm được.”

Vù vù vù.

Bóng người Đông Bá Tuyết Ưng phân hoá, hiện ra ba Đông Bá Tuyết Ưng đồ đen, mỗi một Đông Bá Tuyết Ưng cũng đều hiện ra sáu cánh tay, ba người bọn họ phân tán ở các nơi của đỉnh núi.

Mỗi một cánh tay đều đâm ra ngón tay, thử cân nhắc thương pháp.

“Hư ảo tương sinh.”

“Ảo ảnh, chung quy chỉ là bàng môn tả đạo, là vì phụ trợ ta chiến đấu.” Đông Bá Tuyết Ưng thấp giọng tự nói, “Là vì để ta lúc chiến đấu phát huy ra uy hiếp cao hơn! Nó chỉ là một loại phụ trợ, ta chiến đấu căn bản nhất vẫn là phát huy ra thực lực cường đại. Một cú đâm này... Rốt cuộc nên hoàn thiện như thế nào?”

Xẹt.

Ngón tay đâm một cái, không khí vặn vẹo bị xé rách ra.

Đông Bá Tuyết Ưng đăm chiêu.

Đến Vạn Vật cảnh tầng thứ ba thì cần dần dần hình thành ‘chân ý sơ hình’, lúc này hẳn là có thể mơ mơ hồ hồ nhìn thấy được con đường chân ý của mình! Bởi vì sau Vạn Vật cảnh tầng thứ ba... Chính là nắm giữ chân ý!

“Chỉ có một cú đâm này hoàn thiện, Vạn Vật cảnh tầng thứ ba của ta mới tính là viên mãn.” Đông Bá Tuyết Ưng rất chờ mong.

Theo tu hành tăng lên, hiển nhiên cách ‘Chân ý’ càng ngày càng gần.

******

“Cái gì!”

“Trời ạ!”

“Trường Phong kỵ sĩ, hắn, hắn đã thành Bán Thần?”

Tin tức thứ nhất giống như gió lốc truyền khắp toàn bộ Hạ tộc, ngay cả thổ dân Siêu Phàm, ma thú nhất tộc cũng đều nhận được tin tức.

Toàn bộ thế giới đều vì đó mà chấn động.

Ngày 3 tháng 3 năm 9661 Long Sơn lịch, một ngày này, Trường Phong kỵ sĩ Trì Khâu Bạch bước vào Bán Thần, một ngày này nhất định được ghi vào lịch sử Hạ tộc. Toàn bộ thế giới trừ ma thú nhất tộc Áo Lan đại trưởng lão... Rốt cuộc lại có một vị Bán Thần nắm giữ tam phẩm chân ý! Hơn nữa khác với ‘Sinh mệnh chân ý’ của Áo Lan đại trưởng lão thiên hướng quỷ dị khó lường, ‘Không gian thiết cát chân ý’ của Trường Phong kỵ sĩ Trì Khâu Bạch chính là chân ý chiến đấu cực cuồng mạnh mẽ.

“Thùng thùng thùng...”

Một ngày này, Tân Hỏa cung vang lên tiếng trống, thanh âm chấn động thiên địa.

Toàn bộ Hạ Đô thành đều một mảng vui mừng.

Các Siêu Phàm nhân loại đều rất tự hào hưng phấn, đều công nhận cho rằng... Trường Phong kỵ sĩ Trì Khâu Bạch hiện tại hẳn có thực lực mười hạng đầu của Bán Thần bảng! Chờ qua mấy trăm năm nữa, chỉ sợ sẽ là hạng nhất Bán Thần bảng.

...

Xích Vân sơn thế giới, giữa sườn núi Trúc Ốc sơn, mười một vị Siêu Phàm bọn Đông Bá Tuyết Ưng đều tụ tập ở đây.

“Đến rồi.”

“Trường Phong kỵ sĩ đến rồi.”

Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu mười một vị bọn họ đều ngẩng đầu nhìn, xa xa đang có bốn bóng người sóng vai bay tới, tựa như bốn thần linh, trong đó cầm đầu là cung chủ Tân Hỏa cung, tuy nhiên thực lực thật sự của hắn yếu kém, nhưng thứ nhất ở Tân Hỏa thế giới là vô địch, thứ hai hắn là thật sự đem mình hoàn toàn kính dâng cho Hạ tộc, tự nhiên địa vị đặc thù.

Ở bên cạnh cung chủ Tân Hỏa cung chính là Tư Không Dương, Trì Khâu Bạch cùng với Cung Ngu.

“Trường Phong kỵ sĩ thật sự đẹp trai.” Trác Y sư tỷ nhìn đến mức mắt tỏa sáng, “So sánh với Trường Phong kỵ sĩ, bọn Tư Đồ Hồng, Đông Bá Tuyết Ưng kém xa, cũng non nớt hơn quá nhiều.”

“Hừ.” Tư Đồ Hồng liếc Trác Y bên cạnh một cái, thầm nghĩ, “Trường Phong kỵ sĩ sẽ coi trọng ngươi?”

Bắt đầu từ lúc Tư Đồ Hồng dốc sức theo đuổi Dư Tĩnh Thu, Trác Y và hắn cũng đã hoàn toàn mỗi người đi một ngả.

“Lần này là cơ hội của ta! Trường Phong kỵ sĩ là một Bán Thần duy nhất nắm giữ chân ý chi nhánh không gian.” Mắt Tư Đồ Hồng sáng lên, “Hắn chỉ điểm ta, so với Bán Thần khác chỉ điểm tốt hơn gấp trăm lần ngàn lần! Nhất định phải nắm chắc.”

“Đến rồi.”

“Đây là cơ hội của chúng ta.”

Trương Bằng, Bộc Dương Ba, Dư Phong ba vị bọn họ cũng đều kích động, bởi vì bọn họ tìm hiểu đều là ảo diệu loại không gian.

Vù vù vù vù!

Bốn vị Bán Thần từ trên trời giáng xuống.

“Ra mắt bốn vị tiền bối.” Mười một người bọn Đông Bá Tuyết Ưng đều cung kính hành lễ.

“Các ngươi lần này vận khí vô cùng tốt.” Tư Không Dương quan chủ mở miệng, “Trường Phong kỵ sĩ vừa đột phá trở thành Bán Thần, cần củng cố cho tốt. Chúng ta liền để hắn đến Xích Vân sơn thế giới này tĩnh tu. Thuận tiện chỉ điểm các ngươi đôi điều! Hắn cũng là một Bán Thần duy nhất của Hạ tộc chúng ta hiện nay nắm giữ tam phẩm chân ý. Hừ, nói tới, Tư Đồ Hồng, Trương Bằng, tuổi hai người các ngươi cùng Trường Phong kỵ sĩ không chênh lệch mấy nhỉ.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.