“Ài!”
“Nghĩ không ra nghĩ không ra.”
Đột nhiên hai gã Đông Bá Tuyết Ưng khác bỗng dưng tiêu tán, còn lại duy nhất một gã Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp đặt mông ngồi trên tảng đá, lấy ra một bầu rượu ngửa đầu bắt đầu uống, ‘ọc ọc ọc’ uống một trận.
Lúc này Dư Tĩnh Thu ở bên cạnh ngừng lại, mô hình pháp thuật lơ lửng trước mặt nàng cũng hóa thành nhiều điểm tiêu tán đi. Nàng cười nhìn Đông Bá Tuyết Ưng: “Tuyết Ưng sư huynh, ngươi cũng đừng quá ép bản thân. Luận thực lực, hiện tại người khác ở Xích Vân sơn thế giới đều không bằng ngươi, ngươi cũng mất mát như thế, người khác không phải nên tìm một miếng đậu phụ đập đầu chết?”
“Tìm đậu phụ đập đầu chết?” Đông Bá Tuyết Ưng ngẩng đầu nhìn hướng Dư Tĩnh Thu, cười nói, “Tĩnh Thu, ta từ trước tới giờ không nghĩ tới so sánh với người khác. Ta chỉ là cảm thấy nay ta thủy hỏa phong ba loại ảo diệu đã Vạn Vật cảnh tầng thứ ba, hơn nữa đã dung hợp! Lại luôn có một số chỗ khiến ta không hài lòng. Ài, loại cảm giác không hoàn mỹ này, như trong một nồi nước có một con ruồi bọ khiến ta khó chịu.”
“Vậy bản thân huynh cố gắng, ta ở bên cạnh chỉ có thể hò hét trợ uy chút.” Dư Tĩnh Thu cười.
Trong mắt nàng lại có một tia sùng bái.
Làm một Siêu Phàm pháp sư lợi hại, sẽ tự nhiên tiến hành lượng hóa đối với thực lực của Đông Bá Tuyết Ưng. Đông Bá Tuyết Ưng bình thường lười triển lộ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280039/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.