Chương trước
Chương sau
“Trường Phong kỵ sĩ, Tả Khâu kỵ sĩ.” Nghệ Hồng giật mình nói.

“Là bọn họ?” Đông Bá Tuyết Ưng cũng có chút rung động, “Nhân loại cường đại nhất trong Thánh Cấp?”

Ở trong năm hạng đầu của Thánh Bảng, chỉ có một nhân loại, là Trường Phong kỵ sĩ Trì Khâu Bạch!

Thánh Bảng hạng sáu: Tả Khâu kỵ sĩ ‘Đàm Thạch’, trưởng lão Hải Thần cung, lấy vạn vật đại sơn ảo diệu bắt đầu, nắm giữ ‘Tả khâu chân ý’, uy lực mạnh mẽ, trong Thánh Cấp có thể xưng là số một.

“Đông Bá đại nhân, xem ra các phương đều phi thường coi trọng đối với ngươi, phái đều là trưởng lão các nhà, hơn nữa đều là cao thủ Thánh Bảng.” Nghệ Hồng than thở.

“Ừm.” Đông Bá gật đầu.

Tính cả đêm qua Hắc Dạ Đao Ma, Thủy Thần kỵ sĩ, hiện nay bốn vị đến, ai cũng là cao thủ Thánh Bảng.

Hô! Hô!

Hai người Trì Khâu Bạch, Đàm Thạch sóng vai hạ xuống.

“Đông Bá Tuyết Ưng.” Đàm Thạch nhếch miệng cười to, “Hai vị thúc thúc của ngươi, đều là Thú Nhân tộc?”

“Phải.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Ánh mắt Đàm Thạch nhìn Đông Bá Tuyết Ưng cũng rất thân cận. Địa vị Thú Nhân tộc ở trong nhân loại khá xấu hổ, tuy năm tháng dài lâu, trên pháp luật nói Thú Nhân tộc cùng nhân loại khác có được địa vị ngang hàng, nhưng vẫn có hiện tượng kỳ thị thú nhân, cho dù trong Siêu Phàm, cũng có một số khá kỳ thị đối với Siêu Phàm Thú Nhân tộc. Hơn nữa số lượng Thú Nhân tộc Siêu Phàm lại ít, quả thực có đôi khi rất nghẹn khuất.

Trong người thân của Đông Bá Tuyết Ưng đã có hai thú nhân, khiến Đàm Thạch rất có hảo cảm đối với Đông Bá Tuyết Ưng.

“Đông Bá Tuyết Ưng.” Trì Khâu Bạch mở miệng, thanh âm hắn khá ôn hòa, ánh mắt hào quang nội liễm, “Ta đoán người của Đại Địa thần điện và Huyết Nhận tửu quán ngươi cũng từng gặp, luận bí thuật, bốn đại tổ chức Siêu Phàm chúng ta đều khẳng định không bằng họ. Nhưng bọn họ quá nhiều quy củ, tương đối nghiêm ngặt! Thủy Nguyên đạo quan ta có thể bù cho ngươi ở phương diện khác, đây là danh sách.”

Nói xong hắn ném ra một trang giấy, bên cạnh Đàm Thạch cũng ném ra một trang giấy.

Lại là hai danh sách!

Đông Bá Tuyết Ưng vừa thấy, cừ thật, bảo vật Hải Thần cung, Thủy Nguyên đạo quan cho đều nhiều hơn, trong đó Thủy Nguyên đạo quan nhiều nhất!

“Ngươi là An Dương hành tỉnh, ta cũng là An Dương hành tỉnh.” Trì Khâu Bạch mỉm cười nói, “Ta hy vọng ngươi có thể gia nhập Thủy Nguyên đạo quan, dù sao năm hành tỉnh phương bắc đều là nơi Thủy Nguyên đạo quan chúng ta bảo hộ, An Dương hành tỉnh ta nay tổng cộng cũng chỉ hai vị Thánh Cấp cao thủ, ta hy vọng ngươi là vị thứ ba.”

“Trường Phong, hắn vừa mới bước vào Siêu Phàm, ngươi đã cho rằng hắn có thể thành Thánh Cấp?” Đàm Thạch trêu ghẹo nói.

“Ta không dám cam đoan.”

Trì Khâu Bạch nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Thiên phú của ngươi rất tốt, trẻ tuổi như vậy đã bước vào Siêu Phàm, hơn nữa còn nắm giữ vạn vật thủy hỏa hai loại ảo diệu! Ngộ tính của ngươi cũng cực cao! Thiên phú như vậy... Nếu bản thân ngươi sơ ý, kiêu ngạo, cuối cùng không thể bước vào Thánh Cấp. Vậy thì quá mất mặt! Ta đoán một lần này các đại tổ chức Siêu Phàm phái ra đều sẽ là cao thủ Thánh Cấp, vì sao? Là bởi vì chúng ta đều cho rằng ngươi hẳn có thể trở thành Thánh Cấp!”

“Nhắm chừng điều kiện của các nhà đều rất cao, cho nguyên thạch, cũng đủ để cho ngươi tu đến Thánh Cấp sơ kỳ! Như Đại Địa thần điện Huyết Nhận tửu quán, nhắm chừng đều là trực tiếp chọn bất kỳ một loại bí thuật Thần cấp nào nhỉ?”

Đông Bá Tuyết Ưng nhẹ nhàng gật đầu.

Siêu Phàm tầm thường của Đại Địa thần điện cũng phải trải qua khảo nghiệm, làm ra cống hiến, mới có hy vọng nhận được một bí thuật Thần cấp!

Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng lại là vừa gia nhập đã có!

Như Thủy Nguyên đạo quan cung cấp sáu trăm cân nguyên thạch, Đông Bá Tuyết Ưng không hấp thu thiên địa lực lượng, thuần túy hấp thu thiên địa sơ thủy chi lực (lực lượng buổi đầu) trong nguyên thạch, năng lượng cũng đủ tu đến Thánh Cấp sơ kỳ! Hiển nhiên các phương đều cảm thấy Đông Bá Tuyết Ưng là một mầm mống tốt, tương lai có hi vọng thành nòng cốt rường cột nhân tộc, tự nhiên dốc sức bồi dưỡng.

“Ha ha, tiểu tử, cố gắng chút.” Đàm Thạch liếc Trì Khâu Bạch bên cạnh, “Một ngàn năm qua, vị này bên cạnh ta vốn là trẻ tuổi nhất bước vào Siêu Phàm, hiện tại ngươi đã vượt hắn! Nếu ngươi cũng không thành Thánh Cấp, Trì Khâu Bạch khẳng định sẽ rất tức giận.”

Trì Khâu Bạch cười cười.

...

Ở buổi chiều cùng chạng vạng cùng ngày, Vân Vụ thành và Hắc Bạch thần sơn đều phân biệt phái người đến, cũng đều là cao thủ Thánh Bảng, có thể thấy được sự coi trọng đối với Đông Bá Tuyết Ưng.

Sáu đại tổ chức Siêu Phàm, từ đó tất cả đều đã phát ra lời mời.

Nên gia nhập một phương nào? Tất cả dựa vào bản thân Đông Bá Tuyết Ưng lựa chọn!

Siêu Phàm khác đều là đến xong thì đi, mà Trì Khâu Bạch, Đàm Thạch hai vị này ở trên Thánh Bảng là hai vị nhân loại mạnh nhất lại tạm ở Tuyết Thạch thành bảo, dùng lời bọn họ mà nói... là tạm thời bảo hộ Đông Bá Tuyết Ưng!

Sáng sớm.

Vợ chồng Đông Bá Liệt, Đông Bá Tuyết Ưng, Thanh Thạch, Tông Lăng, Đồng Tam bọn họ đều cùng nhau ăn điểm tâm.

“Con muốn nghe một chút ý tưởng phụ thân mọi người.” Đông Bá Tuyết Ưng nói. Hắn đem lợi hại của việc gia nhập các tổ chức lớn đều nói ra.

“Chuyện gia nhập tổ chức Siêu Phàm, nghe ý tưởng chúng ta làm gì.” Đông Bá Liệt nói, “Chúng ta đối với Siêu Phàm không hiểu lắm, tóm lại, như thế nào đối với con tốt nhất thích hợp nhất, con cứ chọn cái đó, đừng để ý tới chúng ta.”

Mặc Dương Du cũng nói: “Đúng, Đông Bá gia tộc chúng ta mới có mấy người? Quản lý lãnh địa toàn bộ Nghi Thủy thành cũng ngại nhân thủ không đủ, càng đừng nói chưởng quản quận Thanh Hà.”

“Yên tâm đi, Long Sơn lâu bên kia sẽ có đủ nhân thủ.” Đông Bá Tuyết Ưng nở nụ cười.

“Ta vẫn là một câu, cái nào thích hợp nhất với con, con cứ chọn cái đó.” Đông Bá Liệt nói. Tông Lăng, Đồng Tam, Thanh Thạch cũng đồng ý, bọn họ hiển nhiên không muốn bởi vì mình mà ảnh hưởng Đông Bá Tuyết Ưng lựa chọn... Dù sao theo bọn họ thấy, chuyện cường giả Siêu Phàm mới là chuyện lớn bằng trời.

Đông Bá Tuyết Ưng khẽ gật đầu: “Một khi đã như vậy, Thủy Nguyên đạo quan đi!”

“Thủy Nguyên đạo quan?” Đông Bá Liệt nghi hoặc.

“Vì sao?” Thanh Thạch cũng hỏi, “Ca không phải nói, luận bí thuật, Đại Địa thần điện Huyết Nhận tửu quán lợi hại nhất, luận bảo vật, Hắc Bạch thần sơn chiếm ưu thế nhất sao?”

Đông Bá Tuyết Ưng nhẹ nhàng gật đầu.

Người sáng lập Hắc Bạch thần sơn... là hai pháp sư Siêu Phàm cực kỳ lợi hại! Cho nên Hắc Bạch thần sơn rất nhiều pháp sư, dần dần sẽ hấp dẫn càng nhiều pháp sư hơn! Bọn họ luyện chế ra lượng lớn binh khí, pháp trận Siêu Phàm đều phi thường lợi hại, cũng hấp dẫn một số kỵ sĩ Siêu Phàm gia nhập, như vậy có thể lấy cái giá càng thấp nhận được rất nhiều binh khí Siêu Phàm.

Hắc Bạch thần sơn, quản lý sáu hành tỉnh, Hạ sơn chủ hiện nay được coi là thiên hạ đệ nhất.

“Đại Địa thần điện Huyết Nhận tửu quán quá nhiều quy củ, không thích hợp ta.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Về phần bốn tổ chức lớn khác, chênh lệch với nhau không lớn. Ta đã ở An Dương hành tỉnh, vậy gia nhập Thủy Nguyên đạo quan thích hợp hơn! Thủy Nguyên đạo quan Trường Phong kỵ sĩ Trì Khâu Bạch đối đãi ta cũng rất không tệ.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.