“Ha ha ha, Tiểu Thủy Nương tức giận rồi, được rồi, ta đi đây, nói nữa vị thần điện kỵ sĩ này sẽ nổi điên.” Thân hình nam tử trọc nửa đầu chợt lóe liền hoàn toàn dung nhập bóng tối, biến mất không thấy.
Kỵ sĩ cao lớn mặc áo giáp đồng xanh khuôn mặt giống như điêu khắc, nhìn Hắc Dạ Đao Ma ‘Đồ Lượng’ biến mất, hừ lạnh một tiếng, lập tức nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng, trên mặt hiện lên một nụ cười: “Ta, Đại Địa thần điện, Ôn Lương.”
Thánh Bảng hạng hai mươi mốt: Thủy Thần kỵ sĩ Ôn Lương, kỵ sĩ Đại Địa thần điện, nắm giữ ‘Thủy chi chân ý’.
Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm líu lưỡi.
Ôn Lương? Lại một cao thủ xếp vào Thánh Bảng? Phải biết toàn bộ nhân loại, dân bản xứ thế giới Siêu Phàm, ma thú tất cả đều tính vào, có thể ở trên Thánh Bảng tổng cộng cũng chỉ ba mươi người mà thôi.
“Đại Địa thần điện ta tài nguyên là nhiều nhất, thậm chí có rất nhiều pháp môn bí thuật đặc thù thần giới truyền xuống, đều là chỉ có nhân viên nội bộ Đại Địa thần điện chúng ta mới có thể tu tập.” Thủy Thần kỵ sĩ Ôn Lương mỉm cười nói, “Cho nên tính chỉnh thể, thực lực Đại Địa thần điện ta và Huyết Nhận tửu quán đều cao hơn một mảng lớn. Đương nhiên như Thánh Bảng đệ nhất Trường Phong kỵ sĩ Trì Khâu Bạch hiên nay, đây thuần túy là bản thân ngộ tính quá cao, pháp môn hắn tu hành còn so ra kém chúng ta.”
“Đây là danh sách.” Ôn Lương cũng ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3279968/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.