Thời điểm tỉnh lại, ta phát hiện trongphòng mình có một bàn thức ăn thơm phức. Tối hôm qua ăn được bao nhiêu đã nônra bấy nhiêu nên bây giờ quả thật rất đói. Ta nghĩ đây chính là thiếu gia banthưởng, rất thực tế nha!
Cứ như vậy, ta lần đầu tiên nhận ra mình cóthể giết người.
Ta liều mạng tắm rửa, ra sức dùng nước cọsát thân thể. Bao nhiêu nước đổ xuống người cũng không đủ sạch, ta lạnh cóng,ướt đẫm toàn thân đứng trong sân. Chỉ đao trong tay không ngừng lưu lại vếttích trên thân người gỗ.
“Ngươi hối hận sao? Hay là bất mãn?”, Thanhâm thiếu gia truyền đến từ phía sau, vào thời điểm hắn lên tiếng ta thu lại chỉđao.
“Nô tỳ không dám, chỉ muốn luyện tập chonhuần nhuyễn thủ thuật mà thôi”. Hối hận, dường như không phải, ta chỉ cảm thấyghê tởm. Bất mãn, loại cảm xúc này quả thật chưa từng nếm qua.
Ta cảm giác thiếu gia đang bước lại gần,rất gần, thanh âm nhỏ nhẹ bên tai, “Vậy à? Có đúng vậy không? Ta còn nghĩ ngươimượn cơ hội để phát tiết gì đó chứ? Hay là… ngươi đem người gỗ kia trở thànhta, ngươi muốn giết ta?”
Giết ngươi? Trước mắt giết ngươi ta chẳngđược gì cả, lại còn mang đến phiền toái, ta không ngốc như vậy. Bất quá, mộtnăm sau thì khó nói, “Thiếu gia minh giám, nô tỳ tuyệt đối không có ý này, chỉđơn giản là tập luyện thôi”.
“Phải không? Tại sao không chọn lúc nàokhác mà lại chọn lúc này?” Thời điểm thiếu gia nói chuyện, hắn đem đầu đặt lênvai ta, đầu lưỡi đảo quanh trên cổ ta, thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ti-thien-thien-nhieu/2390429/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.