Hắc Tử là người trợ giúp rất đắc lực, mọichuyện lớn nhỏ trong quán cơ hồ đều một tay hắn lo. Trên gương mặt thành thậtcủa hắn lúc nào cũng mang theo nụ cười pha chút ngượng ngùng. Tiền lời kiếmđược bao nhiêu ta đều giao cho Hắc Tử quản lý, số lượng chi tiêu đều phải ghichú lại rõ ràng cẩn thận. Hắn và ta đại khái cũng giống nhau, cả hai đều làngười đã từng trải qua kinh nghiệm đói khổ. Lại nói hắn đếm tiền rất nhanh,chiếc hộp kia luôn luôn được lau đi lau lại, đến một chút bụi cũng không có cơhội bám vào. Chìa khóa luôn được hắn giữ gắt gao bên người, mất một đồng tiềncũng khiến hắn lo lắng thật lâu. Lần trước ta mua cá hồng đắt tiền đã làm hắnđau lòng khôn xiết, đến ba bốn ngày sau hắn toàn cho ta ăn rau xanh và tráicây. Ha ha, vậy cũng tốt, gặp được “nhân tài” như thế thì ta có thể thoải máisống lâu dài rồi! Cũng chính vì vậy nên ta vui vẻ phó mặc cho hắn, trừ khoảngtiền mang theo từ trước, bao nhiêu tiền kiếm được ta đều giao hết cho Hắc Tử.Càng khỏe!
Quán trọ càng lúc càng đông khách, mỗi ngàycó khoảng năm đến mười người đến trọ, đó là chưa kể những người ở lại dùng cơm.Ta và Hắc Tử quả thật làm bở hơi tai. Khi biết ta dự định thuê thêm tiểu nhị thìHắc Tử sống chết không chịu, hắn nói ta không nên phí tiền vô ích. Hắn làm việccàng lúc càng liều mạng, trời còn chưa sáng đã thức dậy, buổi tối quá canh bamới đi ngủ. Hắn so với trước kia càng đen càng gầy hơn, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ti-thien-thien-nhieu/2390410/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.