Đã bao lâu rồi ta không nhìn thấy ngườiđang đứng đó? Hai năm? Hay là mười năm? Thật sự rất kỳ quái, ta chưa từng có ýđịnh nghĩ đến người này, mặc dù đôi khi bất chợt nghĩ tới thì cũng không nhớ rõhình dáng, vậy mà thời điểm người đó mang theo một đám người đứng trước cửaquán ta liền nhận ra. Khoảng cách gần quá, ta căn bản không thể né tránh. Tacảm thấy bản thân mình một lần nữa trở thành Nhạc Thanh.
Phụ thân mặc “tiên y hoa phục” đứng trướccửa quán trọ rách nát như vậy thật không phù hợp. Mà so với phụ thân càng khôngthích hợp hơn chính là người tâm tình bất định đang đứng bên cạnh, Phong thiếugia. Nhìn phụ thân ta liền hiểu được vì lý do gì mà cuộc sống nô tỳ của ta lạithuận buồm xuôi gió như vậy. Người ta nói long sinh long, phượng sinh phượng,một con chuột nhỏ có thể mơ đến quả đào tiên sao?
“Phụ thân đại nhân tại thượng, nữ nhi hànhlễ”.
Ta quỳ xuống tại chỗ, phải chết thì chếthết đi! Nếu phụ thân đã tìm đến tận cửa thì còn giả vờ không biết làm chi nữa.Chỉ là tại sao phụ thân lại đến cùng Phong thiếu gia? Chuyện này… không có khảnăng a! Một khi ta nhận người này là phụ thân, vậy là số phận “tú nữ kháng mệnhthất tiết” cũng theo đó mà chụp xuống đầu ta, “tịch thu tài sản” cùng “diệtgia” hai thứ này xem ra khó tránh khỏi.
Phụ thân vừa định mở miệng nói gì đó liềnbị Phong thiếu gia đưa tay ngăn cản, hắn thậm chí còn không thèm liếc qua phụthân đang không ngừng cúi đầu khom
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ti-thien-thien-nhieu/2390408/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.