“Nơi này là ngự hoa viên, dọc theo hànhlang gấp khúc đi về hướng đông chính là Khôn An Điện của Hoàng Hậu, hướng nambên kia là… ”
Lôi Hổ có chút không tình nguyện đảm nhậnvai trò hướng dẫn tình huống trong cung cho ta, tuy hắn nói năng có chút khôcứng nhưng lại rất tường tận. Cũng khó trách, hắn vốn là thống lĩnh ngự tiềnthị vệ, là hồng nhân trước mặt Hoàng Thường, người bình thường có cơ hội gặp gỡcũng sẽ cho hắn ba phần mặt mũi, vậy mà hiện giờ hắn lại phải theo ta náo loạnkhắp nơi. Ta tin tưởng nếu không phải vì mệnh lệnh của Hoàng Đế thì hắn đã sớmchạy mất dạng từ thuở nào rồi. Ta nhìn ngắm ngự hoa viên trăm hoa đua nở cùngđoàn thái giám cung nữ lẽo đẽo bám theo phía sau, quyền lực quả nhiên kỳ diệua! Chẳng qua chỉ là vài câu nói của một lão nhân, từ một kẻ vài ngày trước vẫncòn giãy dụa trong cảnh tiến thoái lưỡng nan như ta hiện tại đã trở thành nữquan được mọi người kính nể. Hoàng Đế cố ý tỏ vẻ sủng ái ta, dĩ nhiên, ta nhanhchóng trở thành hồng nhân trong mắt mọi người, xung quanh trừ bỏ kẻ cung kínhthì chính là kẻ nịnh hót. Ta không còn là quân cờ như trước kia nữa… ách… vẫnlà quân cờ, chẳng qua người chơi cờ đã đổi thành Hoàng Đế. Ta vừa đi ngang dọctrong thâm cung ngự viện vừa cảm thán thế sự như ván cờ, không thể đoán đượcbước tiếp theo.
“Thanh Nguyệt! Thanh Nguyệt!”
“Á! A, Lôi Hổ, chuyện gì vậy?”, ta thu nhặtlại suy nghĩ lan man của mình rồi mỉm cười nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ti-thien-thien-nhieu/2390385/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.