Ta yên lặng đứng trên thành lâu, gió đêmlạnh lẽo lùa từng trận âm khí lên người. Nơi này thật sự rất cao a! Độ cao đủđể ta chỉ cần nhảy xuống là có thể chấm dứt mọi dục vọng. Không hiểu vì sao,bỗng dưng ta nghĩ rằng chỉ cần nhảy xuống kia liền có được tự do, liền có thể đạtđược một cuộc sống tốt hơn. Ta giơ cao tay, thả lỏng toàn thân, tưởng tượngchính mình duỗi thẳng thân người, duỗi thẳng… duỗi thẳng… đây là tư thế trongmộng của ta. Ở trong mộng làm động tác này có thể khiến ta bay lên, bay giữađám mây, bai trên đại mạc, bay qua những cánh đồng hoang, bay giữa cao nguyêntrùng điệp, bay đến nơi không một bóng người.
“Trở lại đi, gió đêm rất lạnh!”
Tam Thiếu vẫn đứng phía sau lưng ta. Tốihôm nay ta cảm giác hắn có chỗ nào không đúng, ta thật sự không biết phải diễntả thế nào. Ta xoay người cẩn thận đánh giá hắn một phen, đúng vậy, chính làTam Thiếu a! Mặt như ngọc, mắt tinh anh, tác phong nho nhã khí chất, ánh mắtgian tà vốn dĩ luôn ẩn hiện khí phách lạnh băng cơ hồ phát tiết ra ngoài.Không, có gì đó không giống với dung mạo của hắn, là gì? Rốt cuộc đêm nay hắncó chỗ nào không thích hợp? Quên đi, nghĩ không ra thì không cần suy nghĩ nữa,ta cũng không chán ghét “hắn” hiện tại.
“Làm gì vậy? Làm gì nhìn ta như vậy? Có chỗnào không đúng sao?”, bị ta nhìn chăm chú một hồi, Tam Thiếu cười cười nhìnxuống quần áo của chính mình, sau khi chắc chắn mọi thứ đều ổn hắn mới vừa cườivừa nói, “Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ti-thien-thien-nhieu/2390363/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.