Trong sương mù trên Vân Hải tông, một thân ảnh lướt qua, Lâm Phong vọt thẳng lên trời cao.
- Cùng Kỳ!
Lâm Phong vừa nói xong thì Cùng Kỳ đã như gió lóe lên, đôi cánh đập mạnh, ngay lập tức đã vọt tới bên dưới người Lâm Phong. Cả hai theo hư không mà đi, nhanh tới mức không ai kịp phản ứng.
Ánh mắt ngưng lại nơi đó, khi nhìn lại huyễn trận mù mịt đã có chút rung chuyển, hình như qua một lúc lâu thì sương mù kia mới tan đi, lộ ra một vài bóng người nằm trên mặt đất.
- Phù…
Rất nhiều người đều thở ra một hơi dài, trên mặt đất kia là một thi thể, thi thể không đầu lạnh băng, đầu Mục Thanh đã không thấy đâu, chỉ để lại một bãi máu tươi, nhìn mà giật mình.
- Lâm Phong thật là lợi hại!
Mọi người đều thất kinh, thực lực của Mục Thanh đã phi thường mạnh mẽ rồi, bọn họ tận mắt nhìn thấy Mục Thanh giết chết mấy người, mà Lâm Phong vừa ra tay đã gạt bỏ một Mục Thanh với tư thái cường hãn, không chút lưu tình nào.
Về phần thực lực của Lâm Phong thì không cần nói nhiều, hắn đã dùng hành động để chứng minh rồi. Một kẻ cường đại như Mục Thanh còn không có lực hoàn thủ, bọn họ chỉ nghe từng tiếng ầm ầm, hình như toàn bộ đều là Lâm Phong công kích.
- Không biết là Lâm Phong đi chỗ nào rồi?
Trong lúc mọi người còn suy đoán, đôi cánh Cùng Kỳ phập phồng trong hư không, mỗi nơi đi qua tạo nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3300053/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.