Bước chân một cái, thân ảnh Lâm Phong biến mất trước mắt đám người, trực tiếp đi vào trong ảo trận.
Sương mù mê ảo kia dâng lên đem thân ảnh của Lâm Phong bao phủ, Lâm Phong và Mục Thanh đều biến mất trong tầm mắt của mọi người, điều này làm cho rất nhiều người chán nản, cũng không biết trong ảo trận kia sẽ xảy ra chuyện gì.
Trong ảo trận, thân thể Mục Thanh không ngừng di chuyển, chau mày, ý đồ tìm cửa ra.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng bước chân rất nhỏ đột ngột vang lên, khiến đôi mắt hắn hiện lên vẻ hoảng sợ.
Thân thể chậm rãi quay lại, Mục Thanh nhìn thấy một người đang đứng phía sau hắn, người đó còn trẻ hơn hắn, giữa mi tâm mang theo chút sát khí lạnh lùng
- Lâm Phong?
Mục Thanh nhíu mày, lạnh lùng hỏi.
Lâm Phong không có đáp lại, chỉ lạnh lùng nhìn hắn, nói:
- Ngươi tìm ta?
Nghe thấy lời Lâm Phong nói, Mục Thanh lộ ra chút ý cười, nói:
- Chúng ta ra khỏi ảo cảnh trước đi, nghe nói ngươi thực lực cường đại, làm nhục Thiên Phong Thất Sứ của nước Thiên Phong, ta muốn cùng ngươi luận bàn một phen.
- Cần gì ra khỏi ảo cảnh, ở nơi này cũng có thể.
Lâm Phong thản nhiên nói, khiến sắc mặt Mục Thanh trầm xuống:
- Ở bên trong này, nếu như ngươi lợi dụng ảo cảnh này, ta chẳng phải chịu thiệt sao.
- Ngươi rất coi trọng bản thân, đối phó với ngươi, còn không cần lợi dụng ảo cảnh!
Lâm Phong lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-vu-than-tuyet-the-vo-than/3300052/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.