Chương trước
Chương sau
Tất cả mọi người sửng sốt, người trung niên kia mới vừa rồi còn nhe răng cười răn dạy bọn Gia Vệ, bây giờ hắn đã không còn một tia sinh khí trên người, hai mắt trắng dã, chết đến nỗi không thể chết lại.

Mà lúc này, hắn vẫn không có bị ngã xuống, giống như vật kia đi qua đầu hắn không hề lưu lại một tia khí lực nào trong người hắn nữa.

Yên tĩnh, toàn bộ nơi này đều trở nên yên tĩnh, ngay cả hai con chó săn kia, cũng giống như cảm giác được cái gì, ngẩng đầu hướng chủ của mình, không kêu gì hết.

Rất nhanh, âm thanh lên súng ống lên đạn vang lên, tất cả mọi người ý thức được có nguy hiểm.

Mà lúc này, Gia Vệ cùng Tiểu Cường liếc nhau, mới vừa rồi động thủ, không phải là hai người bọn họ, rốt cuộc là ai, bọn họ cũng không biết.

Thế nhưng hai người biết, bây giờ không phải là lúc che giấu cái dốt, chỉ cần bọn chúng nạp đạn xong, bọn chúng muốn giết đầu tiên, không phải ai khác mà chính là sáu người bọn Gia Vệ.

Gần như trong nháy mắt, hai người Gia Vệ cùng Tiểu Cường lắc mình một cái liền tới trước người mấy người kia, trong tay hai người hàn quang hiện ra, không bao lâu, chỉ nghe âm thanh “phốc” “phốc” vang lên, máu tươi trực tiếp từ cổ những người đó phun ra.

Gia Vệ không hề nương tay, hắn biết tình hình lúc này, nếu như mà nói lưu thủ thì không chỉ hắn gặp nguy hiểm mà toàn bộ những người bị hại cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Mà Tiểu Cường vẫn luôn mắc cỡ, lúc này cũng không có nương tay, thậm chí so với Gia Vệ ra tay còn trực tiếp hơn, một cái đầu bay lên, bị Tiểu Cường một cước giẫm nát dưới chân, Tiểu Cường lúc này, không phải là đại nam hài hay ngại ngùng, mà là một chiến sĩ trên chiến trường không sợ hãi gì, thậm chí là tử thần trong lòng bốn người thanh niên bị lừa đến cùng bọn Gia Vệ.

Tổng cộng có sáu người đánh bài, bên cạnh có bảy tám người cầm súng bắn tỉa cùng súng tự động, còn có sáu con chó săn, dùng thời gian ngắn không đến một phút đồng hồ, bọn họ liền chết ngay tại trên tay Gia Vệ cùng Tiểu Cường.

Sáu con chó săn kia, còn bị Tiểu Cường trực tiếp phanh bụng, máu tươi cùng nội tạng trực tiếp từ bên trong chảy ra, mùi máu tanh tràn ngập trong không khí.

Bốn người thanh niên kia, ba người bị sợ trực tiếp hôn mê, còn lại một người cũng toàn than run rẩy, không thể nhúc nhích.

“Nhanh lái xe đi khỏi nơi này.” Gia Vệ thấp giọng nói một câu.

Mà ngay lúc này, chiếc xe bus mà bọn họ đã ngồi đến đây liền khởi động, nhanh chóng quay ngược lại rồi rời đi.

Sắc mặt Gia Vệ ngưng lại, đó là tài xế trên xe bus vẫn không có xuống, hắn nghĩ muốn chạy trốn.

Cũng không chần chờ, một tay Gia Vệ vung lên, một phiến ánh sáng lạnh theo tay hắn bay đi, bay thẳng tới cửa trước xe bus.

Cùng lúc đó, một cây ngân châm dài tầm 10cm đâm trực tiếp vào mi tâm người tài xế kia, lập tức liền biến mất không thấy gì nữa, máu tươi chảy ra, người tài xế chết.

Gia Vệ thu hồi Thiền Dực đao của mình, hướng về phía trên gò đất nhỏ cách đó không xa nhìn lại.

Lúc này, trên gò đất xuất hiện ba than ảnh, chính là ba người Hỏa Thương, Mị Cơ cùng Thỏ, vừa lấy ngân châm giết chết tài xế kia chính là Mị Cơ.

Mà lúc này, Thỏ lại là mang vẻ mặt ủy khuất, giống như là làm sai việc sợ bị trách phạt.

Gia Vệ nhìn thấy loại tình huống này, liền gần như trong nháy mắt minh bạch sự tình.

Vừa rồi nhất định là Thỏ nhịn không được, trực tiếp rat ay giết người trung niên kia, mặc dù Thỏ như vậy hồn nhiên giống tiểu cô nương, dưới tình huống đó cũng nhịn không được muốn động thủ giết người, có thể thấy được vừa rồi Gia Vệ cùng Tiểu Cường kiềm chế ra tay biết bao nhiêu khó khăn.

Chỉ có điều, bây giờ kế hoạch của bọn họ hoàn toàn bị phá hỏng.

“Chỉ còn cách đánh vào, ít nhất người bên trong còn không biết chuyện xảy ra ngoài này, chúng ta xuất kỳ bất ý, không nên lưu thủ, có thể giết liền giết.” Hỏa Thương vẻ mặt ngưng trọng nói, bây giờ ở tình huống này, không phải ngươi chết chính là ta tử vong, nếu như bọn họ chạy trốn, lần sau đến nơi này, có thể sẽ không thấy được ai nữa.

Cho dù có thể nhìn thấy người, bọn họ cũng nhất định đã chuẩn bị đầy đủ.

“Không sai, có thể giết liền giết, bằng không không chỉ có chúng ta nguy hiểm, mà những người cần chúng ta giải cứu cũng gặp nguy hiểm.” Mị Cơ nói, lúc này nàng dùng một mảnh khăn lụa màu đen che mặt, vốn Mị Cơ giống như là mỹ kiều nương, lúc này lại như là một băng sơn mỹ nhân, có một loại mùi vị xa cách người khác từ ngàn dặm.

Thỏ không nói gì, nàng chỉ là gật đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng mang vẻ mặt kiên định.

“Còn chờ gì nữa, giết là được.” Gia Vệ còn chưa mở miệng, Tiểu Cường liền trực tiếp đứng lên gầm nhẹ.

Mấy người đều mang vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Tiểu Cường, cái đại nam hài này giống như bị ma nhập vậy, tiếng nói chuyện to rõ trầm thấp, cùng Tiểu Cường bọn họ nhận thức hoàn toàn khác biệt.

Đồng thời lúc này trên mặt Tiểu Cường xuất hiện vẻ nhe răng cười tàn nhẫn, kiểu nhe răng cười này khiến hắn giống như là một Ma Vương sát nhân vậy, làm cho trong lòng người sinh ra sợ hãi.

Bốn người Gia Vệ đều mang vẻ mặt kinh ngạc, nghĩ mãi cũng không rõ Tiểu Cường sao lại có biến hóa lớn như thế.

Có điều lúc này Tiểu Cường biến thành như vậy, chung quy so với cái đại nam hài hay ngại ngùng cũng tốt hơn.

“Vậy thì động thủ thôi, ta trước tiên đánh lén, Hỏa Thương ngươi có vũ khí nóng, trực tiếp mãnh công, Mị Cơ cùng Thỏ theo bên kia đánh lén, Tiểu Cường đi theo bên người Hỏa Thương, giúp hắn giải quyết người khác công kích.” Gia Vệ vội vàng nói, đây là bố trí hắn nghĩ đến trong nháy mắt, liền không tự chủ được nói ra, hoàn toàn quên từ lúc bắt đầu tới nay, việc này vẫn là do Hỏa Thương chỉ đạo.

Có điều Gia Vệ vừa nói dứt lời, Hỏa Thương cùng Mị Cơ đều gật đầu, Thỏ tất nhiên không có ý kiến gì, mà Tiểu Cường lúc này lại giống như chỉ muốn giết người, hắn cái gì cũng đều đồng ý.

“Vậy mấy người bọn họ làm sao bây giờ?” Vừa muốn hành động, Thỏ liền mở miệng hỏi.

Gia Vệ nhìn về phía bốn người cùng đi với hắn, nhíu mày lại, nói: “Để họ tự sinh tự diệt đi, nếu như chúng ta thành công, bọn họ đợi ở chỗ này cũng không có việc gì, nếu như chúng ta không thành công, khẳng định bọn họ cũng trốn không thoát.”

“Không sai, bây giờ cần lấy đại cục làm trọng, không thể lại phân tán lực lượng.” Hỏa Thương cũng vẻ mặt ngưng trọng gật đầu, rồi lấy ra từ trong hành trang khẩu súng máy, là một khẩu súng máy rất dài, uy lực rất mạnh, tuy nhiên Gia Vệ không có tiếp xúc qua vũ khí nóng cho nên cũng không biết khẩu súng máy này tên gì.

Rất nhanh, Gia Vệ, Mị Cơ cùng Thỏ đều liền tự ly khai nơi này, chuẩn bị đánh lén.

Mà Hỏa Thương cùng Tiểu Cường cũng chuẩn bị cho tốt rồi phá cửa xông vào, dùng vũ khí nóng rất nhanh giải quyết đại bộ phận người.

Chỗ hầm mỏ này, chiếm diện tích cũng không phải là lớn lắm, có kích thước của một cái làng nhỏ, nhưng phía ngoài được xây tường cao và dày, đây là lý do vì sao bên trong không có phát hiện chuyện xảy ra bên ngoài.

Tại phía trước bọn Hỏa Thương là một tấm cửa kim loại rất dày, giống như một bức tường kín, đem cửa ra vào che chắn lại.

Chỉ có điều, năm sáu phút sau đó, tấm cửa kim loại này cũng dịch chuyển.

Chỉ chốc lát sau, tấm cửa kim loại mở ra, than ảnh Gia Vệ xuất hiện tại sau cửa lớn.

Quay qua Hỏa Thương gật đầu, Gia Vệ liền trực tiếp xoay người, rất nhanh hướng về phía bên trong bước đi.

Cùng lúc đó, Hỏa Thương cùng Tiểu Cường cũng không chần chờ, hai người trước sau trực tiếp đi vào cửa lớn, nhưng cũng không có lập tức nổ súng.

Ba người Gia Vệ, Mị Cơ cùng Thỏ đi đánh lén, phải giết chết được người có thể uy hiếp được người bị hại, bảo đảm người bị hại an toàn mới có thể phất tín hiệu cho Hỏa Thương.

Có điều lúc này Hỏa Thương cùng Tiểu Cường cũng không có nhàn rỗi, hai người như hai đạo ảo ảnh, tốc độ rất nhanh thu mệnh người khác.

Mà lúc này, Gia Vệ lại là tiến vào trung ương một đại viện, lặng yên không một tiếng động tiến sát vào cái lều bên cạnh đại viện.

Tràng cảnh trước mắt khiến da mặt Gia Vệ cảm thấy co rút, một cỗ sát khí băng lãnh theo trong lòng xuất hiện.

Trước mắt không có ít hơn 100 người, bọn họ đều có dáng gầy còm ngủ trên giường, bây giờ là buổi trưa, bọn họ có thể ngủ trưa để duy trì tinh thần cho buổi tối làm việc đến tận khuya.

Mà trong những người này, cùng mặc một đồng phục đều là nam giới, bốn mươi năm mươi tuổi có, mười bảy mười tám tuổi có, mỗi một người đều là khô gầy như que củi, hốc mắt hãm sâu, phảng phất giống như bộ xương khô.

Tại nơi lều này, có một cỗ mùi vị hang mũi, làm cho long mày Gia Vệ nhăn lại thật sâu.

Rất nhanh, Gia Vệ di chuyển một vòng quanh lều, không có phát hiện người trông coi bọn họ thì cũng yên lòng, yên lặng không một tiếng động ly khai nơi này.

Đến lều kế tiếp, lại là tràng cảnh dạng này, nhưng có một người cầm roi da tuần tra, rất rõ rang là ở đây có phần tử xấu.

Gia Vệ lặng yên không một tiếng động đi tới phía sau hắn, không có quấy rầy tới bất kỳ kẻ nào.

Gia Vệ vươn tay trái che miệng người này, tay phải vung lên, Thiền Dực đao liền xuất hiện ở giữa ngón giữa và ngón trỏ, dùng lưỡi dao tại yết hầu người kia nhẹ nhàng khứa lên, máu bắn tung ra, người này chết ngay lập tức.

Cũng không có ở lại lâu, Gia Vệ rời khỏi cái lều này, tiến vào một tòa ký túc xá được xây dựng khá tốt.

Nhưng Gia Vệ còn chưa tiến vào, liền nghe được âm thanh đánh bài uống rượu bên trong, lập tức biết rõ đây là nơi nào.

“Hắc hắc, cô nàng đưa tới hai ngày trước kia cũng không tệ lắm, chỉ là con mẹ nó nó cũng cứng, còn dám cắn ca, để cho ca đem nàng bắt lại, trói hai tay, bây giờ còn đang giam giữ, để ca hành hạ đủ mới có thể giết đi.” Một thanh âm từ bên trong truyền ra, làm cho hai mắt Gia Vệ hầu như trong nháy mắt biến thành màu đỏ máu.

“Như vậy tính là gì, ta nghe nói, ông chủ chính thức của chúng ta, chỉ cần có người dám vi phạm lời hắn, hắn sẽ đem người làm thành người heo, ngươi biết người heo không, nghe nói là một hoàng hậu ở triều đại cổ đại phát minh, rất là tàn nhẫn.” Lại một người khác nói.
(DG: nguyên gốc đúng là nhân trư, người heo, ta gg search mãi k biết hình phạt người heo này là gì???, các độc giả thử tìm hiểu thêm cái nhé, ta k muốn đi tìm Biểu tượng cảm xúc pacman )

“Đúng thế, không giống với chúng ta, cái cô nàng cắn chúng ta, chúng ta cũng không thể làm gì nàng, dù sao chúng ta còn cần nàng ta, đúng không…” Cái người thứ nhất nói chuyện còn nói thêm, thanh âm cực kỳ hèn mọn.

Chỉ chốc lát sau, hai cái tiếng cười hèn mọn vang lên.

Thế nhưng bọn họ lại không biết, tử thần đã tới gần bọn họ, thậm chí cái chết của họ, đã được phán định, không có cách nào thay đổi.

Mà phía bên kia, Thỏ đã sớm động thủ.

Nàng đi tới bên trong tòa nhà, trong này giam giữ cũng không phải cu-li, mà là đám con gái, khoảng chừng hai ba mươi người, các nàng đều tổn thương trên người, sắc mặt tiều tụy, quần áo trên người không đủ che thân, biểu hiện trên mặt ngốc dại, rõ rang tinh thần bị đả kích rất lớn.

Sau khi nhìn thấy tình cảnh này, khuôn mặt trắng noãn của Thỏ liền biến sang màu xám xanh, chủy thủ trên tay cũng không biết đã rạch qua cổ bao nhiêu người, phảng phất dáng dấp thiếu nữ giống như một tử thần, bang lãnh vô tình lấy đi sinh mệnh, đem cả đám bọn họ đem vào địa ngục, tiếp nhận trừng phạt đã chuẩn bị từ lâu cho bọn chúng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.