Chương trước
Chương sau
Giang Niệm Nhu nói xong liền tiếp tục vung roi đánh tới.

" Ồ! Thua sao? Đó là một ý kiến ... sai lầm!"

Nàng ta chỉ kịp nghe thấy câu nói tà tứ của Nguyệt Băng cùng với khóe miệng nhếch lên thần bí. Giang Niệm Nhu trong lòng bỗng rùng mình nhưng nghĩ lại bản thân đã là Luyện khí kì tầng 2 rồi việc gì phải sợ ả, ả chỉ đang phô trương thanh thế mà thôi.

Roi đen với sát khí bừng bừng của chủ nhân phóng đến. Nguyệt Băng chỉ đơn giản... nắm? Nguyệt Băng dùng tay phải nắm chặt roi trong tay không cho đối phương tránh thoát, nhẹ nhàng vung roi ngược ra phía sau.

Giang Niệm Nhu kinh ngạc trợn tròn mắt. Ả chỉ kịp thấy Nguyệt Băng hé miệng nói hai chữ " Tạm biệt " liền cảm thấy bản thân bay lên. Không, không phải cảm thấy mà là sự thật. Ả cư nhiên bị tiện nhân Huyết Nguyệt Băng kia dùng chính roi của nàng quăng ra khỏi lôi đài.

Giang Niệm Nhu rơi nặng xuống đất vang bịch một tiếng, phun ra một búng máu rồi ngất xỉu. Tiếng vang lớn khiến người ta thương cảm mà suy nghĩ liệu nàng ta có bị tàn phế không. Cũng may đan dược sư và y sư nhanh chóng có mặt khiêng nàng ta đi chữa thương.

Chứng kiến Nguyệt Băng hung tàn, những tân binh khác cũng không dại gì mà tiến lên khiêu chiến bởi họ nhận thấy rằng nếu không có ai làm phiền, Nguyệt Băng chỉ đứng yên một chỗ. Tuy nhiên một tập thể vẫn là có một vài thành phần cá biệt. Ví dụ như ... hoa si, hộ hoa sứ giả của Giang Niệm Nhu.

"Tiện nhân, ngươi dám đánh Giang Nhị tiểu thư?"

Nguyệt Băng trầm ngâm suy nghĩ, Giang Niệm Nhu cũng có người thầm mến sao?

Nhìn tên nam nhân cao to vạm vỡ trước mặt, Nguyệt Băng hiểu rồi. Tên này là điển hình to xác mà não nhỏ. Là kiểu người thô kệch, thích dùng nắm đấm. Xem ra chỉ có thể dùng nắm đấm đối đãi lại mới được.

Nguyệt Băng tụ linh lực lại tại bàn tay phải. Sau đó bay đến bên hắn trực tiếp dùng nắm đấm đấm bay hắn khỏi lôi đài.

"Bịch"

Toàn trường trố mắt: "Mẹ nó, đây còn là nữ nhân sao! Rõ ràng dáng người xinh đẹp liễu yếu đào tơ thế kia mà".

Nguyệt Băng thu hồi tay, quay về chỗ cũ yên lặng nhắm mắt tĩnh thần.

\_Bên trên khán đài\_

Nhan Tử Mặc trong mắt toàn ý cười. Nguyệt Băng của hắn vẫn là như vậy thẳng thắn đáng yêu. Lại nghe được những kẻ xung quanh ban đầu còn dùng ánh mắt si mê dung nhan Nguyệt Băng bây giờ hoặc tràn đầy sợ hãi như nhìn hổ cái hoặc tràn đầy kính trọng, Nhan Tử Mặc rất hài lòng. Quả nhiên chỉ có hắn là tinh mắt, nhìn thấy sự đáng yêu của nàng.

Nguyệt Băng cường thế làm cho những đệ tử khác càng kiêng dè. Hiển nhiên là bị thực lực của Nguyệt Băng thuyết phục, cũng không tự dâng mình đến trêu chọc. Vì thế đến khi trận đấu kết thúc, Nguyệt Băng rất rảnh rỗi mà đứng ở một bên quan sát.

Ánh mắt nàng nhanh chóng tỏa định Giang Như Nguyệt. Tu vi hiện tại là Luyện khí kỳ tầng 3 trung cấp. Bây giờ nàng ta cũng rất nhàn nhã đứng đối diện Nguyệt Băng. Nhưng không phải vì kẻ khác e sợ mà là xung quanh Giang Như Nguyệt là một đám hộ hoa sứ giả. Rõ ràng tu vi cao hơn đám nam nhân kia nhưng luôn trưng ra bộ dáng liễu yếu đào tơ ẩn ẩn kiên cường, là loại gợi lên khát vọng bảo vệ. Rất có tâm cơ.

Ánh mắt lại chuyển hướng ra xa, Tố Tố đang tập trung đánh bay các đệ tử khác. Tu vi nàng ta hiện tại là luyện khí kỳ tầng 3 trung cấp, tiến bộ vẫn là rất nhanh. Từ thân thủ cho tới cách giải quyết chỉ có thể gói gọn trong 3 từ nhanh \- gọn \- dứt khoát. Rất giống với tiêu chí của sát thủ. Nàng ta rất ít dùng linh lực, chủ yếu là dùng chiêu thức rồi đưa linh lực vào kiếm giải quyết. Đương nhiên kiếm này không phải Hắc kiếm lúc trước Nguyệt Băng thấy ở Phù Quang rừng rậm. Dù sao Nguyệt Băng vừa nhìn đã thấy Hắc kiếm không phải vật đơn giản.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.