Chương trước
Chương sau
Sau đêm đó, Nguyệt Băng và Hàn Kinh Vũ đã trở nên quen thuộc hơn. Hàn Kinh Vũ không còn lạnh lùng như trước, tuy không phải thay đổi hẳn nhưng cũng đỡ kiệm lời. Hai người sẽ không giống trước cùng ở một phòng mà không nói với nhau lời nào.

Nguyệt Băng đi ra từ phòng mình thì thấy Hàn Kinh Vũ cũng từ phòng đối diện. Hàn Kinh Vũ thấy nàng liền nói:

\- Sớm an.

Nguyệt Băng cũng chào lại:

\- Sớm an.

Sau đó hai người liền sóng vai tới lớp học.

\* Tại lớp học\*

Hỏa trưởng lão :

\- Hôm nay ta sẽ dạy các ngươi về tâm pháp khống hỏa. Khống hỏa chính là điều khiển hỏa nguyên tố để nó làm theo ý bản thân chứ không cần chú ngữ để điều khiển.

Bây giờ trước mặt mỗi người đều có hai cây nên ở xa nhau, một cái cháy còn một cái thì không. Bây giờ hãy dùng tinh thần lực của mình từ từ bao bọc đám lửa ở cây nến bên phải lại sau đó chuyển sang bên trái. Hãy tập làm quen với việc sử dụng tinh thần lực vì các tâm pháp cao cấp thì đều là dùng nó cả. Bây giờ bắt đầu luyện tập đi. Hãy luyện thật nhiều cho đến khi chỉ cần một ý niệm là ta có thể điều khiển nó.

Nguyệt Băng nhìn cây nến trước mặt, trong đầu chăm chú suy nghĩ:

\- Hãy chuyển vị trí của ngọn lửa.

Điều kì lạ đã xảy ra, ngọn lửa đó đã chuyển vị trí như nàng nghĩ. Nó thay đổi chỉ vì ý niệm của nàng. Thật ngạc nhiên. Liệu là do tinh thần lực của nàng quá mạnh mẽ hay là do U Minh hỏa?

Nguyệt Băng liên tục chuyển đổi qua lại giữa hai cây nến. Những người khác đều đang chú tâm vào việc của mình nên không ai để ý. Được vài lần thì nàng dừng lại không làm nữa.

Đột nhiên lúc này Hỏa trưởng lão nhìn về phía nàng, thấy nàng không động đậy liền nói:

\- Đệ tử Huyết Nguyệt Băng, con nên thử luyện tập đi thôi. Nếu con thấy khó, vậy ta sẽ để đệ tử khác tới dạy con. Tố Tố.

Tố Tố từ hàng ghế trên cùng đi xuống chỗ Nguyệt Băng. Đây là lần đầu tiên Nguyệt Băng thấy nàng ta xuất hiện ở lớp học. Không biết những ngày qua nàng ta đi đâu.

Hỏa trưởng lão ở một bên giới thiệu:

\- Đây là Tố Tố. Con bé rất có thiên phú về hỏa. Nó có thể dạy cho con.

Nguyệt Băng bình tĩnh đáp lời:

\- Cảm ơn lòng tốt của trưởng lão.

Đợi trưởng lão rời đi, Tố Tố liền ngồi xuống bên cạnh Nguyệt Băng, vui vẻ nói:

\- Băng tỷ, tỷ có chỗ nào không biết cứ hỏi muội.

\- Ta đúng là có vài chỗ chưa hiểu.



Tố Tố nghe vậy liền tỉ mỉ giảng dạy từng bước một. Nguyệt Băng tỏ vẻ bừng tỉnh đại ngộ. Nhân cơ hội hỏi:



\- Ta hiểu rồi. À, tại sao mấy hôm nay ta không thấy muội.



Tố Tố tạm dừng một chút liền nói:



\- Mấy hôm trước gia tộc muội có việc nên phải rời đi một chuyến. Cũng không phải chuyện to tát hì nên tỷ không cần lo. Chuyện giải quyết được rồi.


\- Hóa ra là vậy. Ta còn tưởng muội xảy ra chuyện cơ.



\- Cảm ơn tỷ đã lo lắng. Muội không sao hết. Phải rồi, tỷ mau luyện thử đi.



Nguyệt Băng giả bộ thử mấy lần không thành công sau đó cố lắm mới được. Nàng nở nụ cười với Tố Tố:


\- May có muội chỉ cho nên ta mới thành công.



Tố Tố ái ngại xua tay:


\- Làm gì có. Là tỷ thông minh mà. Không có gì nữa muội về chỗ đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.