\- Các ngươi muốn tìm đồ của lão tổ sao? Ta biết nó ở đâu.
Đám Tôn Lão vẫn bán tín bán nghi. Tuy nhiên, họ không dám bỏ qua bất kì cơ hội nào.
\-Được, nha đầu ngươi dẫn bọn ta đi. Nếu ngươi dám gạt bọn ta, ngươi nhất định sẽ hồn phi phách tán.
Nguyệt Băng ra vẻ sợ hãi nhưng trong lòng rất khinh thường. Cho dù nàng có nói thật đi nữa thì kết quả cũng không tránh khỏi chữ chết.
\- Tiểu nữ sao dám gạt các vị đại nhân. Chẳng qua chỗ mà lão tổ giấu rất xa lại còn nguy hiểm. Tiểu nữ chỉ e...
\- Hừ, trên đại lục này nơi nào có thể cản bước bọn ta chứ. Nha đầu, đến đây.
Nguyệt Băng đến gần bọn chúng, cô sâu sắc cảm nhận được uy áp được tỏa ra là khó có thể chống lại. Bọn chúng móc ra vài lá truyền tống trận rồi đốt cháy.
\- Tiểu nha đầu, mau nghĩ tới nơi mà ngươi muốn đưa bọn ta đến.
Nguyệt Băng nhắm mắt lại nghĩ tới nơi sâu nhất trong Mê Vụ sâm lâm kia \- Tử vong cốc. Nơi mà nàng chỉ nghe người ta nhắc đến trong truyền thuyết. Có đi mà không có về. Lúc trước cũng rất muốn đến nhưng do thực lực không đủ không dám manh động. Bây giờ chỉ mong nguy hiểm như lời đồn. Khiến cho đám lão già này có đi mà không có về.
Trong chớp mắt, đám người vừa từ Huyết gia đã đến trước cửa Mê Vụ sâm lâm. Nơi đây vẫn giống như lần đầu đến. Chướng khí mù mịt. Phải có đan dược hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238827/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.