Chương trước
Chương sau
Tên nam nhân đó bỉ ổi cười, vươn tay muốn gỡ cái mạn che mặt của Mẫu Đơn:

\- Ha hả, nói ra thì bọn ta tiêu tiền nhiều như vậy vì nàng mà cũng chưa được chiêm ngưỡng dung nhan của đệ nhất hoa khôi Di Hồng các. Nào, để ta xem.

Mẫu Đơn cố gắng tránh thoát cánh tay hắn nhưng không thành. Vẻ mặt u buồn xuất hiện sự hoảng loạn chưa từng có. Nhưng cố thế nào cũng không được, chỉ đành trơ mắt nhìn cánh tay nam nhân càng ngày càng gần.

Mạn che rơi xuống đất, xung quanh vang lên tiếng hút khí.

Nguyệt Băng cũng ngạc nhiên. Không phải bởi vì khuôn mặt của Mẫu Đơn quá xinh đẹp mà bởi vì nó có một vết bỏng lớn. Nó gần như phá hủy ngũ quan xinh đẹp ban đầu.



Tên nam nhân kia nháy mắt ngừng cười, vung tay tát Mẫu Đơn:


\- Mẹ kiếp, lão tử tiêu nhiều tiền thế hóa ra là vì xú nữ ngươi à.



Khuôn mặt Mẫu Đơn nháy mắt trắng bệch. Khóe miệng bị tát tràn ra tia máu. Xung quanh bắt đầu vang lên tiếng xì xào bàn tán:



\- Hoa khôi Di Hồng các không ngờ xấu đến thế. Nói cái gì mà mẫu đơn. Không thấy nhục à.



\- Phải đó, Mẫu Đơn là vạn hoa chi vương còn nàng ta chắc là xấu nữ chi vương.



\- Mẹ nó, Hoa khôi xấu như vậy còn đem ra dọa người à.


\- Lão tử bán nhà để đến đây lại để xem ả đàn bà xấu xí kia à.


\- ...


Và họ dường như đã quên vài phút trước họ đã reo hò, thích Mẫu Đơn cô nương như thế nào.


Hoa ma ma được nữ kĩ thông báo vội vàng tiến đến. Vừa nhìn thấy Mẫu Đơn, bà ta đã hét lên.


\- Mẫu Đơn, sao mặt của con lại thành ra thế này?


Bà ta vốn cho Mẫu Đơn đeo khăn che mặt là để tạo cảm giác thần bí, hấp dẫn khách nhân. Bởi bà ta biết nam nhân có mới nới cũ. Chỉ có thần bí mới khiến họ tò mò. Chỉ có không chiếm được mới là tốt nhất. Nhưng bà ta chắc chắn ban đầu dung mạo Mẫu Đơn không hề bị hủy mà rất đẹp. Sao giờ lại ra nông nỗi này.



Mẫu Đơn ánh mắt hơi đỏ. Đối mặt với những lời bàn tán xung quanh, nàng không thể không để tâm. Dù sao cũng là thiếu nữ, tâm chí còn chưa trưởng thành, kiên định. Hơn nữa nhan sắc là điểm nhạy cảm của nữ nhân. Nay lại bị phanh phui ra chế giễu thì thật khó chịu đựng.



\- Ma ma, con không biết. Tháng trước con vừa tỉnh dậy thì đã phát hiện mình bị như vậy.



Hoa ma ma thở dài. Haiz, cây rụng tiền của nàng biến mất rồi. Bây giờ phải giải quyết chuyện này ra sao?
Bà ta đi đến bên nam nhân kia, vuốt vuốt bộ ngực hắn:


\- Khách nhân, đây chỉ là sự cố mà thôi. Người xem Di Hồng các nhiều mỹ nữ như vậy, mọi người cứ tùy tiện chọn một người. Hôm nay Di Hồng các không thu kim tệ. Khách nhân nói có phải không?


\- Hừ, nể mặt Hoa ma ma, hôm nay lão tử không tính toán với ngươi.


\- Phải đó, phải đó.



Mẫu Đơn bị Hoa ma ma cho người dẫn xuống. Vừa đến hậu viện, bà ta đã tát Mẫu Đơn:


\- Tiện nhân, ngươi có biết hôm nay Di Hồng các vì ngươi mà bị tổn thất bao nhiêu không? Rồi danh tiếng còn bị ảnh hưởng.


Mẫu Đơn nắm lấy tay Hoa ma ma cầu xin:



\- Ma ma, con không biết mọi chuyện lại thành ra như vậy. Con xin lỗi mà...


Bà ta hất tay Mẫu Đơn ra, lạnh giọng nói:


\- Đừng nói ma ma không thương con. Vẻ mặt con như thế rồi, cũng không làm được nữ kĩ nữa chứ đừng nói là hoa khôi. Bây giờ con ở hậu viện làm tạp dịch đi.



\- Cảm ơn ma ma.


Nguyệt Băng lén đi theo sau nên chứng kiến được hết mọi chuyện. Đợi cho Hoa ma ma rời đi, những nữ kĩ đi theo bà ta lập tức khinh thường, nhạo báng Mẫu Đơn. Thậm chí còn có người động tay động chân. Đám người chơi chán liền đi khỏi, Nguyệt Băng đi ra từ trong chỗ tối.


\- Nữ nhân a. Tuy mềm yếu là thiên tính nhưng cũng phải biết mạnh mẽ đúng thời điểm. Đừng có để sự yếu đuối của mình trở thành trò cười trong mắt người khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.