Bỗng nhiên, một tiếng đàn thanh nhã như lan vang lên. Đặt trong nơi tục tĩu, tràn đầy phấn son này thì quá không hợp rồi.
Từ trên lầu cao hạ xuống một thiếu nữ. Tuy mang mạn che khuất cả nửa khuôn mặt nhưng không khó để nhận ra đằng sau tấm màn mỏng đó là dung nhan mỹ miều như thế nào. Đôi mắt nàng mang vẻ đẹp tĩnh lặng, không rực rỡ nhưng lại tràn đầy cảm xúc. Y phục màu lam bó sát cơ thể hiển lộ ra vóc dáng mê người. Quả nhiên không hổ là hoa khôi của Di Hồng các.
Dưới đài đám nam nhân bắt đầu hò hét:
\- Hay lắm. Hay lắm.
\- Mẫu Đơn, ta yêu nàng.
\- ...
Nhưng Mẫu Đơn vẫn không hề bị ảnh hưởng. Nàng nhẹ nhàng đáp trên đài, xoay tròn bắt đầu múa. Vạt áo tung bay, hấp dẫn ánh mắt của vô số nam nhân. Đám nữ kĩ kia thì ghen tị đỏ con mắt. Nhưng người ta là hoa khôi. Dù không thích nàng ta thì bọn nàng vẫn phải cười tươi tiếp đón, một câu tỉ tỉ, hai câu muội muội mà gọi.
Một vũ kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên như sấm. Có vài người giàu có vỗ bàn đứng lên nói:
\- Mẫu Đơn, chỉ cần nàng theo ta một đêm ta sẽ cho nàng một ngàn kim tệ.
\- Ta ra hai ngàn.
Có người nữa đứng lên. Hai người bắt đầu tranh chấp, cãi nhau:
\- Mẹ nó, ngươi như vậy là có ý gì? Muốn cướp người của ta, đừng có mơ.
\- Ta phi, Mẫu Đơn là hoa khôi Di Hồng các.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238782/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.