Nữ nhân ngủ say đó không cần nghĩ Nguyệt Băng cũng biết đó là nàng ấy trong miệng của lão tổ. Bởi khuôn mặt giống như đúc trong bức tranh đó. Nếu nói về điểm khác biệt thì duy chỉ có vẻ mặt nàng ấy bây giờ thiếu một phần ngạo khí, nhiều một phân u buồn.
Á Dục Cổ Lệ sau khi hồng san hô mở ra thì rất ngạc nhiên. Ai cũng nghĩ Thánh địa Giao Nhân quốc là nơi cất giữ bảo vật vô số không ngờ lại chỉ là nơi canh giữ cho một nữ nhân lâm vào ngủ say. Trong vô thức, Á Dục Cổ Lệ hỏi thành lời:
\- Nàng ấy là ai?
\- Là một nữ nhân phong hoa tuyệt đại nhưng lại bị lụy vì tình.
Á Dục Cổ Lệ không hỏi nữa. Lẳng lặng đứng bên cạnh Nguyệt Băng. Nguyệt Băng cũng không nói nhiều. Nàng không để ý có Á Dục Cổ Lệ tại đây liền vung tay một phát, cả cơ thể nàng ấy lẫn chiếc giường bằng vỏ ngọc trai đều được thu vào không gian. Bên trong Lưu Ly giới chỉ có Linh Linh sắp xếp, Nguyệt Băng rất yên tâm. Vì thế, Á Dục Cổ Lệ liền trơ mắt nhìn người vừa rồi còn ở dưới mí mắt mình biến mất. Ngạc nhiên là thế nhưng Á Dục Cổ Lệ rất thông minh không hỏi nguyên do.
Lấy được cơ thể của nàng ấy, Nguyệt Băng không có ý định ở lại đây nữa liền yêu cầu Á Dục Cổ Lệ theo mình lên trên bờ biển Vô Tận để trả lại Thủy linh châu.
Vừa chạm chân trở lại đất liền, Nguyệt Băng tháo chiếc vòng cổ chứa thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238754/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.