Nhan Tử Mặc và Huyết Liên đồng thời dừng tay lại. Huyết Liên lập tức phi đến bên trái Nguyệt Băng, chỉ tay vào Nhan Tử Mặc.
- Tỉ, hắn là ai?
- Là bằng hữu ...
Nguyệt Băng chưa nói xong, Nhan Tử Mặc đã đến bên phải nàng, ôm lấy cánh tay nàng làm nũng:
- Nương tử~
- Ai là nương tử của ngươi?
Huyết Liên tức giận đứng dậy nói. Tên nam nhân ẻo lả này vậy mà đòi làm phu quân của tỉ tỉ nàng. Đừng có mơ. Không có cửa đâu. Cửa sổ cũng không có.
Nhan Tử Mặc trêu tức nhìn Huyết Liên:
- Tỉ tỉ của ngươi. Ngoan, mau gọi một tiếng tỉ phu .
- Ngươi... Tỉ, mau xem hắn ta đắc ý kìa.
- Được rồi, được rồi. Đừng náo loạn nữa. Huyết Liên, muội tìm tỉ có chuyện gì?
Huyết Liên còn muốn đôi co nhưng nhìn ánh mắt của Nguyệt Băng là hiểu ý. Nàng phụng phịu đáp:
- Tỉ quên rồi à. Hôm nay là khảo hạch tuyển đệ tử của Vân Hạo Tông. Nó sắp bắt đầu rồi. Muội tới rủ tỉ cùng nhau xem.
- Vậy chúng ta đi thôi. Tử Mặc, chàng có muốn cùng đi không?
- Không được, ta còn có chuyện cần làm. Đợi xong việc, ta sẽ tìm nàng.
Nghe vậy, Nguyệt Băng cũng không hỏi thêm . Ừm một tiếng, Nguyệt Băng và Huyết Liên rời khỏi tiểu viện tới thẳng nơi diễn ra khảo hạch. Nhan Tử Mặc cũng rời khỏi tiểu viện.
Tại chính điện của Vân Hạo Tông, chưởng môn và các trưởng lão đang theo dõi diễn biến của cuộc khảo hạch. Chính giữa điện được bày ra một tấm gương lớn . Trên gương phản chiếu hình ảnh của các thí sinh đang miệt mài làm nhiệm vụ. Nguyệt Băng và Huyết Liên tiến đến hành lễ với mọi người liền im lặng tìm vị trí thích hợp ngồi xuống quan sát.
Nguyệt Băng nhìn trong gương, phát hiện người quen a. Thất công chúa đang ngồi nghỉ ngơi dưới tàng cây. Xung quanh là thị vệ bưng trà rót nước. Được một lúc là có thị vệ cầm bảng tên của các thí sinh khác cho nàng ta. Lần khảo hạch này là để cho các thí sinh tự loại lẫn nhau. Ai bị cướp bảng tên sẽ bị truyền tống thẳng xuống chân núi Vân Hạo, bị loại bỏ tư cách dự thi. Cho đến khi chỉ còn một trăm người thì phần thi này mới kết thúc. Xem số lượng bảng tên mà thị vệ đem đến cũng khá nhiều. Có lẽ là cướp được của vài chục người. Nguyệt Băng nhìn lên chưởng môn và các trưởng lão, phát hiện bọn họ biết mà không nói gì. Có lẽ là nể mặt mũi của hoàng thất Mạc Lâm nên mắt nhắm mắt mở cho qua. Thấy Thất công chúa ngồi mát ăn bát vàng, Nguyệt Băng nhìn rất không vừa mắt. Tuy nhiên, chính chủ đã không nói gì, nàng cũng không tiện xen vào.
Lại chuyển tầm mắt lên các thí sinh khác, Nguyệt Băng ngạc nhiên, kéo kéo tay Huyết Liên:
- Liên, kia chẳng phải Tố Tố sao ?
Huyết Liên nhìn theo ánh mắt của Nguyệt Băng. Quả thật là nàng ấy.
Trong gương phản chiếu hình ảnh Tố Tố. Có lẽ do ở Huyết gia sống tốt lắm nên bây giờ trắng trẻo, đầy đặn hơn trước rất nhiều. Quanh thân cũng có linh lực dao động. Là thủy hệ.
Tố Tố đang ẩn nấp, né tránh những thí sinh khác. Chỉ khi có người tấn công mình thì Tố Tố mới ra chiêu phản kích lại đồng thời giật lấy bảng tên của người đó.
Chiêu chiêu ra đều nhanh gọn lẹ. Một kích tất trúng, không cho đối thủ cơ hội thở dốc. La trưởng lão phụ trách thủy hệ có vẻ rất vừa lòng với biểu hiện của Tố Tố. Liên tục gật đầu, vuốt chòm râu.
- Tỉ tỉ, chẳng lẽ hôm qua lúc ghi danh, tỉ không gặp nàng ấy sao?
- Hôm qua lúc trưa, ta có ra ngoài nghỉ ngơi một lát. Có lẽ Tố Tố đã ghi danh trong khoảng thời gian đó.
- Vậy sao.
Hai người ngồi xem khảo hạch cả một ngày, thấy khảo hạch còn phải kéo dài mấy ngày liền cáo từ rời khỏi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]