Huyết Liên nghe tin Nguyệt Băng tới, lập tức bằng tốc độ nhanh nhất ra tới . Vừa thấy Nguyệt Băng liền chạy lại hô tỉ tỉ.
Bốp bốp... Hai tên đệ tử kia dường như nghe thấy tiếng vả mặt bọn họ. Lần này xong đời rồi. Bọn họ đây là đá phải ván sắt rồi. Không kể đến thân phận đại tiểu thư Huyết gia thì chỉ với thân phận tỉ tỉ của Liên sư tỷ cũng là người mà họ không thể đắc tội. Khinh thường thì thôi đi, bọn họ lại còn trêu ghẹo người ta nữa. Lập tức rối rít xin lỗi.
- Huyết đại tiểu thư , thật xin lỗi. Là tiểu nhân có mắt không tròng , đắc tội với người . Là tiểu nhân sai rồi. Tiểu nhân sau này không dám nữa. Mong tiểu thư giơ cao đánh khẽ. Mong người tha lỗi...
Chưởng môn thấy bọn họ không ngừng xin tha, nước mắt nước mũi chảy dài thì lên tiếng:
- Huyết tiểu thư, nếu như mọi chuyện đã rõ vậy hai đệ tử này từ tông môn tự xử lý. Nhất định sẽ đưa ra hình phạt khiến cô vừa lòng .Không biết cô có đồng ý ?
Chưởng môn đã nói thế, Nguyệt Băng cũng không có ý truy cứu tiếp. Vì thế nói câu đồng ý liền theo Huyết Liên về tiểu viện của nàng ấy. Huyết Liên là đệ tử của chưởng môn, đương nhiên là có tiểu viện riêng của mình. Nó nằm ở bên cạnh viện của chưởng môn đủ thấy Huyết Liên được chưởng môn rất ưu ái.
Vào phòng, đóng cửa lại. Huyết Liên bắt đầu vây quanh Nguyệt Băng hỏi chuyện mấy năm này. Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238712/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.