Đứng đối diện Nguyệt Băng không xa là Quân Dạ Minh. Nam nhân vẫn như mọi lần gặp mặt thanh lãnh lạnh lùng. Y phục thuần một màu đen huyền bí, khuôn mặt băng sương ngàn năm không đổi . Tuy nhiên khuôn mặt ấy hôm nay có chút thay đổi, ánh mắt hắn hơi lóe lên. Có vẻ hơi bất ngờ vì gặp được nàng ở đây.
Nguyệt Băng gật đầu xem như chào hỏi. Nàng lướt qua Quân Dạ Minh mà đi. Chưa được vài bước, Nguyệt Băng đã bị gọi lại bởi nam nhân phía sau .
- Ta có phải đã từng gặp ngươi ?
Nguyệt Băng quay lưng , chống lại ánh mắt đánh giá của nam nhân. Nàng bình tĩnh đáp .
- Chưa hề gặp.
Nói xong, nàng lại tiếp tục đi tiếp. Lúc này, Quân Dạ Minh cũng không gọi Nguyệt Băng nữa. Hắn đứng nhìn theo bóng lưng Nguyệt Băng, ánh mắt đen tối không rõ.
Rời khỏi Hồ Nhân Duyên, Nguyệt Băng tiếp tục đi dạo Đô thành, tham quan vài địa điểm nổi tiếng ở đây. Đến lúc trời sẩm tối, nàng mới đi tìm quán trọ nghỉ ngơi . Cuộc gặp mặt với Quân Dạ Minh hôm nay như một bước nhạc đệm trong cuộc dạo chơi, Nguyệt Băng không để trong lòng.
Sáng hôm sau, nàng đi đến Vân Hạo Tông. Vân Hạo Tông này nằm trên núi Vân Hạo. Quanh núi linh khí lượn lờ như tiên cảnh . Muốn lên Vân Hạo Tông phải đi bậc thang lên. Đi qua mấy trăm bậc thang, cuối cùng Nguyệt Băng cũng lên tới.
Đứng trước Vân Hạo Tông là hai người đệ tử canh gác. Y phục trắng thuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238711/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.