Chương trước
Chương sau
Nguyệt Băng cảm nhận các nguyên tố xung quanh, cố gắng dẫn dắt chúng vào đan điền. Nhưng khi Nguyệt Băng hấp thu được hỏa nguyên tố thì thủy nguyên tố lại không hấp thu vào đan điền được. Quang và ám cũng vậy. Liên tục thử vài lần đều không có kết quả . Ngược lại khiến Nguyệt Băng đau nhức hết cả người . Các nguyên tố bởi vì nàng cưỡng ép vào đan điền mà đấu đá lẫn nhau. Ai cũng muốn cướp lãnh thổ về cho mình, không ai nhường ai. Đan điền Nguyệt Băng như sắp bị xé rách. Bắt buộc, nàng phải đẩy hết các nguyên tố ra ngoài.

Nguyệt Băng mệt mỏi ngả người ra sau nằm xuống. Nếu như các nguyên tố chịu nghe nàng nói, chịu nghe nàng điều khiển thì tốt biết bao. Nằm nghỉ một lúc, Nguyệt Băng lại tiếp tục dậy tu luyện .

Sau khi thử trăm lần không thành công. Nguyệt Băng bất đắc dĩ phải nghĩ cách khác . Trong đầu của nàng toàn là những câu hỏi không có giải đáp . Làm thế nào để kết hợp các nguyên tố lại ? Nếu như có thể điều khiển nó, vậy thì bằng cách nào?

Bao nhiêu câu hỏi bủa vây trong đầu khiến đầu óc Nguyệt Băng sắp loạn thành một đống tơ vò. Nàng từ từ tĩnh tâm lại. Một lần nữa, Nguyệt Băng thử dẫn các nguyên tố vào trong đan điền. Nhưng lần này lại khác, nàng dùng linh thức nhẹ nhàng bao bọc các nguyên tố . Thử cảm nhận cảm xúc của các nguyên tố. Đợi đến lúc nó bắt đầu xung động thì Nguyệt Băng lại dùng linh thức ôn nhu vỗ về nó . Tuy nhiên, quá trình lại rất chậm. Chậm hơn rất nhiều so với quá trình tu luyện trước đây của nàng.

Người ta đều nói tu luyện vô năm tháng. Nguyệt Băng cũng vậy. Đợi đến khi Nguyệt Băng thuần thục kết hợp được các nguyên tố , thoát khỏi không gian trắng thuần thì cũng là chuyện của 5 năm sau. Tu vi của nàng tinh tiến hơn rất nhiều. Nàng bây giờ là tôn sư đỉnh chỉ chờ cơ hội đột phá.

Mở mắt ra, Nguyệt Băng phát hiện đây không phải là tàng thư các mà là nhà gỗ của lão tổ. Cửa nhà gỗ bị đẩy ra, lão tổ thong thả bước vào.

- Xuất quan rồi à? Ta bảo con nghiền ngẫm những cuốn sách tu luyện kia chứ đâu bảo con bế quan tu luyện ngay tại đó.

- Bế quan?

Nguyệt Băng nghi hoặc, không phải nàng chỉ tu luyện mấy hôm à.

- Phải, con đã tu luyện được 5 năm.

Nguyệt Băng không ngờ rằng nàng đã tu luyện 5 năm. Nàng chỉ nghĩ rằng nhiều nhất cũng chỉ là nửa tháng mà thôi.

Nguyệt Băng tạm biệt lão tổ, ra khỏi cấm địa. Huyết gia bây giờ có lão tổ tọa trấn , các gia tộc khác không dám có ý định khác. Bây giờ Huyết gia không có nguy hiểm gì, Nguyệt Băng muốn tiếp tục ra ngoài lịch lãm. Huyết Liên 5 năm trước đã đến Đô thành tham gia kì thi tuyển đệ tử 5 năm một lần của Vân Hạo Tông . Nguyệt Băng bây giờ muốn đến đó hội họp với Huyết Liên.

Nguyệt Băng đến gặp Huyết Phong và Lam Linh Nhi trước khi rời đi. Nàng cũng không có giấu diếm việc nàng có thể tu luyện. Họ đều rất vui vẻ vì điều này. Đồng thời cũng ủng hộ việc Nguyệt Băng đến Đô thành gặp Huyết Liên.

- Con tuy giờ đã tu luyện được nhưng nhớ không được đắc ý quá. Nhớ phải bảo trọng. Chăm sóc cơ thể cho tốt . Đến nơi thì dùng thạch truyền âm báo tin cho cha mẹ.

Trước khi đi, Lam Linh Nhi vẫn ôn nhu dặn dò từng chút một. Đây chính là tấm lòng của người làm mẹ trên khắp thế gian, luôn lo lắng dõi theo con của mình. Từ biệt phụ mẫu, Nguyệt Băng bắt đầu hành trình du ngoạn và lịch lãm của mình. Mà điểm đến đầu tiên là Đô thành . Nguyệt Băng dùng linh điểu của Huyết gia để di chuyển.Tốc độ của linh điểu không nhanh lắm. Ngồi trên lưng linh điểu, Nguyệt Băng vừa đi vừa ngắm nhìn phong cảnh xung quanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.