Nguyệt Băng đọc sách suốt 15 ngày . Linh hồn của nàng như đi vào một cảnh giới kì lạ . Xung quanh là một khoảng không gian trắng xóa, không có bất kỳ một vật gì . Nàng đi mãi , đi mãi nhưng không hề bước ra được khoảng không gian thuần trắng ấy .
Không còn cách nào khác, Nguyệt Băng chỉ đành ngồi xuống tu luyện tâm pháp Bỉ Ngạn. Xung quanh nàng xuất hiện vô số đốm sáng. Đó là linh lực. Chúng nó vờn quanh nàng như đang nô đùa , thích thú. Bên dưới chân nàng hiện ra đồ án hoa bỉ ngạn. Bỉ ngạn đỏ rực, trong suốt. Nó lớn dần lên , dần dần bao bọc Nguyệt Băng trong đó.
Linh thức của Nguyệt Băng trôi nổi bồng bềnh . Dường như đã thoát khỏi không gian trắng này nhưng lại bước vào một cảnh giới khác . Nguyệt Băng như một vị thần trên cao chứng kiến con người trải qua sinh lão bệnh tử vòng luẩn quẩn này . Lặp đi lặp lại nhiều lần. Nguyệt Băng cũng đã thấu hiểu rõ. Nàng ngộ ra được một chân lý. Kết thúc chưa hẳn là chấm hết mà là bắt đầu cho một sinh mạng mới. Bắt đầu nhưng lại không phải một cuộc sống tốt đẹp mà tràn đầy đau khổ. Tất cả những gì xảy ra trong cuộc sống này đều do chính chúng ta quyết định. Sinh ra với thân phận, vẻ ngoài như thế nào không phải ta có thể chọn nhưng lựa chọn sống thế nào thì lại do ta làm chủ.
Ngộ ra được như thế, khung cảnh lại thay đổi. Không còn là người mà là vòng đời của Bỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238705/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.